Nghe đồn của Shakespeare – Em thường nói thích mưa…

February 28, 2020

Em thường nói thích mưa,
nhưng em xoè ô tránh.
Em vẫn bảo thích nắng,
nhưng trốn vào bóng râm.
Em bảo mến gió đông,
nhưng cài then khép cửa.
Vì thế nên tôi sợ
khi em nói yêu tôi

QH dịch theo trường phái chợ Bắc Qua.

You say that you love rain,
But you open your umbrella when it rains.
You say that you love the sun,
But you find a shadow spot when the sun shines.
You say that you love the wind,
But you close your windows when wind blows.
This is why I am afraid,
You say that you love me too.


Anna Akhmatova – Vô công rồi nghề…

February 25, 2020

 

Vô công rồi nghề nên tôi mới đến đây
Đã buồn chán thì ngồi đâu chả thế.
Cối xay nằm mơ màng sườn đồi nhỏ,
Nơi đây ta có thể ngồi im lặng mãi thôi.

Trên nhành hoa đã khô héo tả tơi
Lượn uyển chuyển một con ong bé.
Bên đầm nước tôi gọi nàng tiên cá
Nhưng Tiên cá đã qua đời.

Mặt phủ váng trông như rỉ sắt
Đầm rộng cạn khô đã lâu rồi.
Trên cây dương đang run rẩy bồi hồi
Lấp lánh gầy hao vầng trăng khuyết.

Tôi cảm nhận như lần đầu mọi điều thân thiết.
Những cây phong ẩm ướt tỏa hương.
Tôi im lặng. Tôi lặng thầm chuẩn bị
Hòa làm một với người, ôi tấc đất mến thương.
QH dịch

АННА АХМАТОВА

Я пришла сюда, бездельница,
Все равно мне, где скучать!
На пригорке дремлет мельница.
Годы можно здесь молчать.

Над засохшей повиликою
Мягко плавает пчела;
У пруда русалку кликаю,
А русалка умерла.

Затянулся ржавой тиною
Пруд широкий, обмелел,
Над трепещущей осиною
Легкий месяц заблестел.

Замечаю все как новое.
Влажно пахнут тополя.
Я молчу. Молчу, готовая
Снова стать тобой, земля.

1911


Esenin – Áo xanh dương…

February 20, 2020

Áo xanh dương. Và cặp mắt biếc xanh.
Nói dối mình một chữ cũng không đành.

Mình hỏi tôi: “Bão tuyết phải không anh?
Đã đến lúc đốt lò, đã đến lúc giũ chăn”

Tôi bảo mình: “Từ trên cao ấy
Hoa trắng ai đang thả tưng bừng.

Thôi mình cứ đốt lò, thôi mình cứ giũ chăn
Hồn tôi bão nổi nếu thiếu mình”.

Qh dịch

Голубая кофта. Синие глаза.
Никакой я правды милой не сказал.

Милая спросила: “Крутит ли метель?
Затопить бы печку, постелить постель”.

Я ответил милой: “Нынче с высоты
Кто-то осыпает белые цветы.

Затопи ты печку, постели постель,
У меня на сердце без тебя метель”.


Fedor Sologub – Thật dễ chịu khi bốn bề tuyết phủ.

February 12, 2020

Fedor Sologub

Thật dễ chịu khi bốn bề tuyết phủ.
Và ta đi, cứ đi thế trong rừng.
Ai đó hát câu gì êm dịu thế,
Mà lời ca nghe câu được câu chăng.

Mà có thể, không phải là bài hát.
Là gì đây? Cành chạm khẽ nôn nao?
Hay các nàng tiên nữ giữa rừng sâu
Dáng mỏng mảnh đang bay trong không khí?

Với tất cả hồn như quen thuộc thế,
Mùa đông thì đang lặng lẽ sướng vui.
Mà xung quanh tất cả vẫn thế thôi,
Những đoạn bờ rào, nhà thấp thoáng từng ngôi.

Thành phố ngủ say êm đềm hơi thở,
Còn thiên nhiên từ ngàn xưa vẫn cũ,
Bầu trời yêu thương ngắm mãi thôi
Nhìn từ hầm nhà, lên tầng lửng.

Ai trên cao người đó không cần biết,
Trong nhân gian còn gian lận dối lừa.
Và được hưởng niềm vui trên mặt đất
Chính niềm vui vẫn đang tồn tại đây kia.

Qh dịch

ФЁДОР СОЛОГУБ

Хорошо, когда так снежно.
Всё идешь себе, идешь.
Напевает кто-то нежно,
Только слов не разберешь.

Даже это не напевы.
Что же? ветки ль шелестят?
Или призрачные девы
В хрупком воздухе летят?

Ко всему душа привычна,
Тихо радует зима.
А кругом всё так обычно,
И заборы, и дома.

Сонный город дышит ровно,
А природа вечно та ж.
Небеса глядят любовно
На подвал, на бельэтаж.

Кто высок, тому не надо
Различать, что в людях ложь.
На земле ему отрада
Уж и та, что вот, живешь.

 


Akhmatova – Và một lời tựa như đá tảng

February 5, 2020

Và một lời tựa như đá tảng
Ném xuống ngực tôi vẫn phập phồng.
Chẳng sao đâu, tôi đã sẵn sàng
Tôi sẽ vượt qua bằng mọi cách.

Ngày hôm nay tôi bận nhiều việc lắm:
Phải giết cho xong ký ức thẳm sâu,
Phải làm sao cho tâm hồn hóa đá
Và học cách sống vui lại từ đầu.

Mà không dễ… Mùa hè xào xạc lá
Ngoài khung cửa kia đang vui vẻ tưng bừng.
Từ lâu tôi cũng đã dè chừng
Cảnh nhà rỗng không trong một ngày tươi nắng.

QH dịch

И упало каменное слово
На мою еще живую грудь.
Ничего, ведь я была готова.
Справлюсь с этим как-нибудь.

У меня сегодня много дела:
Надо память до конца убить,
Надо, чтоб душа окаменела,
Надо снова научиться жить.

А не то… Горячий шелест лета
Словно праздник за моим окном.
Я давно предчувствовала этот
Светлый день и опустелый дом.
___________________________________

А.Ахматова, 1939


M. Tsvetaeva -Trong vòng ôm dịu dàng của chiếc khăn nhung

February 1, 2020

Trong vòng ôm dịu dàng của chiếc khăn nhung
Tôi gọi lại giấc mơ hôm qua êm ái.
Chuyện gì đã xảy ra? Chiến thắng thuộc về ai?
Ai là  người thất bại?

Thêm một lần tôi suy nghĩ quẩn quanh
Để đắng cay thêm lần nữa.
Chuyện đã qua, tôi không biết dùng từ nào để gọi
Tình yêu đã từng có chăng?

Ai là con mồi? Còn ai – kẻ đi săn?
Mọi thứ ngược đời sao quỷ quyệt.
Con mèo nằm yên kêu gừ gừ trong họng
Đã hiểu ra điều gì đó hẳn thôi.

Khi hai kẻ tự cao vào cuộc đấu tay đôi
Thì trái bóng nằm trong ai được?
Trái tim ai đã bay trong bầm dập
Tim anh hay tim tôi?

Và rốt cuộc, điều gì ta đã trải?
Để bây giờ tiếc nuối muốn quay về?
Rốt cuộc tôi vẫn không thể biết
Tôi có chiến thắng chăng, hay thua trận ê chề.

QH dịch

 

Под лаской плюшевого пледа
Вчерашний вызываю сон.
Что это было? – Чья победа? –
Кто побежден?

Все передумываю снова,
Всем перемучиваюсь вновь.
В том, для чего не знаю слова,
Была ль любовь?

Кто был охотник? – Кто – добыча?
Все дьявольски-наоборот!
Что понял, длительно мурлыча,
Сибирский кот?

В том поединке своеволий
Кто, в чьей руке был только мяч?
Чье сердце – Ваше ли, мое ли
Летело вскачь?

И все-таки – что ж это было?
Чего так хочется и жаль?
Так и не знаю: победила ль?
Побеждена ль?
_________________________________

М.Цветаева, 23 октября 1914