Olga Berggolts

May 28, 2013

 * * *

Sân ga chiều xuống
Hoàng hôn ngả vàng
Đường kè ẩm ướt
Tôi đi lang thang.

Chẳng ai xuống tàu
Để tôi được đón,
Ôi bạn tôi đâu,
Ôi người thương mến 

Tôi cũng chẳng có
Nơi nào để đi
Chẳng sáng ánh đèn
Những thành phố lạ. 

Tôi cũng chẳng có
Bạn đường tình cờ
Trái tim nhẹ dạ
Không người sẻ chia

Bóng chiều sẫm lại
Dây điện thở dài
Một ngôi sao nhỏ
Sáng trên đường ray

Những con đường ẩm
Mùi mưa nồng nàn
Một đàn nhái bén
Lao xao dưới chân.

* * *

Ольга Берггольц 

Вечерняя станция.
желтая заря…
По перрону мокрому
я ходила зря.

Никого не встречу я,
никого, никого.
лучшего товарища,
друга моего…

Никуда не еду я
никуда, никуда…
Не блеснут мне полночью
чужие города.

Спутника случайного
мне не раздобыть,
легкого, бездомного
сердца не открыть.

Сумерки сгущаются,
ноют провода.
Над синими рельсами
поднялась звезда. 

Недавней грозою
пахнет от дорог.
Малые лягушечки
скачут из-под ног.

1935

 


Tuyết long lanh trong lộng lẫy trăng vàng

May 22, 2013

Tuyết long lanh trong lộng lẫy trăng vàng
Xe tam mã như bay trên đường nhỏ.
Đinh-đinh-đinh… tiếng chuông rung khe khẽ
Kể chuyện tình cho nên chỉ thầm thì.

Trăng đẹp lắm khi xuân vừa gõ cửa
Nhớ làm sao những hò hẹn chưa xa.
Đinh-đinh-đinh… tiếng chuông rung khe khẽ
Kể chuyện tình nên ngọt lịm tiếng ca.

Nhớ làm sao đám đông khách chia vui,
Mặt người yêu giấu sau khăn voan trắng.
Đinh-đinh-đinh… tiếng pha lê chạm khẽ
Mách thầm thì tình địch sánh vai nàng.

Tuyết long lanh trong lộng lẫy trăng vàng
Xe tam mã như bay trên đường nhỏ.
Đinh-đinh-đinh… tiếng chuông rung khe khẽ
Kể chuyện tình cho nên chỉ thầm thì.

QH dịch

E. Юрьев

В лунном сиянье снег серебрится,
Вдоль по дороге троечка мчится.
Динь-динь-динь, динь-динь-динь —
Колокольчик звенит,
Этот звон, этот звон
О любви говорит.

В лунном сиянье ранней весною
Помнятся встречи, друг мой, с тобою.
Динь-динь-динь, динь-динь-динь —
Кoлокольчик звенел,
Этот звон, этот звон
О любви сладко пел.

Помнятся гости шумной толпою,
Личико милой с белой фатою.
Динь-динь-динь, динь-динь-динь —
Звон бокалов шумит,
C молодою женой
Мой соперник стоит.

В лунном сиянье снег серебрится,
Вдоль по дороге троечка мчится.
Динь-динь-динь, динь-динь-динь —
Колокольчик звенит,
Этот звон, этот звон
О любви говорит.


A. Pushkin – Buổi sáng

May 20, 2013

Ánh bình minh rạng rỡ
Sáng lên phía trời đông.
Trong làng, bên kia sông
Đống lửa dần lụi tắt.

Những hạt sương trong vắt
Đọng lại trên cánh hoa. 
Gia súc bừng tỉnh giấc
Trên cỏ mềm đồng xa.

Màn sương mù xám nhẹ
Hòa lẫn với mây trôi. 
Đàn ngỗng xếp hàng dọc
Nào cùng ra đồng thôi.

Nông dân cũng thức giấc
Hối hả đi làm đồng.
Mặt đất hân hoan đón
Vầng dương tỏa nắng hồng.

Александр Пушкин

УТРО
Румяной зарёю
Покрылся восток.
В селе, за рекою,
Потух огонёк.

Росой окропились
Цветы на полях.
Стада пробудились
На мягких лугах.

Седые туманы 
Плывут к облакам,
Гусей караваны
Несутся к лугам.

Проснулися люди,
Спешат на поля,
Явилося Солнце,
Ликует земля.


Tháng sáu – Juri Vronsky

May 20, 2013

Tháng sáu có ngày dài nhất,
Thì đêm đành ngắn lại thôi.
Giữa trưa mà tìm bóng mát,
Bóng cũng ngắn như đêm rồi.

Đàn gà cả ngày tắm cát
Trong vùng bóng đổ hiếm hoi.
Ngoài bờ sông kia bọn trẻ
Suốt ngày nô nghịch tập bơi.

ИЮНЬ

Юрий Вронский

В июне самый длинный день,
А ночь совсем короткая.
Ты в знойный полдень ищешь тень,
А тень совсем короткая.
Петух и куры в той тени
Весь день в пыли копаются.
А толпы шумной ребятни
Весь день в реке купаются.


 Mẹ mệt quá…

May 13, 2013

Mẹ mệt quá
Đã ngủ rồi
Tại em đấy
Nghịch quá thôi…

Em sẽ chẳng
Lặng im ngồi
Em tìm bố
Đòi bố chơi…


Bella Akhmadulina – * * *

May 7, 2013

 

Mưa đầy mặt, đẫm vai, 
Trên cột buồm sấm dậy. 
Mình gặp nhau thế đấy, 
Như bão gặp con thuyền. 

Em không muốn biết trước – 
Điều gì đang đợi chờ. 
Nát tan trong đau khổ, 
Hay hạnh phúc tràn bờ. 

Như con thuyền trong bão 
Em sợ, nhưng vui nhiều… 
Không tiếc rằng đã gặp. 
Không sợ mình đang yêu. 

Qh dịch

Белла Ахмадулина

* * * 

Дождь в лицо и ключицы, 
и над мачтами гром. 
Ты со мной приключился, 
словно шторм с кораблем. 

То ли будет, другое… 
Я и знать не хочу – 
разобьюсь ли о горе, 
или в счастье влечу. 

Мне и страшно, и весело, 
как тому кораблю… 
Не жалею, что встретила. 
Не боюсь, что люблю. 

1955


Esenin S. – Chào buổi sáng

May 4, 2013

Sao trời ngủ mơ màng,
Mặt gương sông xao động,
Ánh sao soi trên sóng
Và tô hồng bầu trời.

Bạch dương ngái ngủ cười,
Tóc mềm như lụa xõa,
Hoa tai đưa khe khẽ,
Sương ánh bạch long lanh.

Bụi tầm ma non xanh
Lá mướt như nạm ngọc,
Nhún nhảy thầm thì chúc
Một buổi sáng tốt lành.

QH dịch

Ceргей Есенин

Задремали звезды золотые,
Задрожало зеркало затона,
Брезжит свет на заводи речные
И румянит сетку небосклона.

Улыбнулись сонные березки,
Растрепали шелковые косы.
Шелестят зеленые сережки,
И горят серебряные росы.

У плетня заросшая крапива
Обрядилась ярким перламутром
И, качаясь, шепчет шаловливо:
“С добрым утром!”

(1914)


Sến kiểu V. Vysotsky

May 2, 2013

* * *
Vì quá nặng những cành thông run rẩy,
Chim rụt rè lên tiếng hót âu lo.
Rừng em sống đang bị phù phép đấy,
Dẫu muốn em cũng chẳng thể đi mà.

Mặc anh đào dại trắng khô trong gió,
Như mưa rơi cánh đinh hương tơi tả,
Anh sẽ đến mang em đi, em nhé
Tới lâu đài nơi tiếng sáo ngân nga.

Ngàn năm rồi thế giới nơi em ở
Phù thủy giấu anh và giấu cả đất trời.
Và em tưởng không còn gì hơn được
Khu rừng kia bị phù phép đầy vơi.

Kệ sương sớm không đọng trên cây lá,
Trời mù mịt không trăng, cũng đành thôi,
Rời nơi đây, anh sẽ mang em đến
Nhà có ban công nhìn thấy biển trời.

Ngày nào trong tuần, mấy giờ ấy nhỉ
Em khẽ khàng bước ra để gặp anh?
Để anh ôm em trong cánh tay mình
Mang đến một nơi không ai tìm nổi?

Nếu em thích anh sẽ bắt trộm em, –
Liệu có phí hoài bao công anh sẽ bỏ?
Bằng lòng nhé với thiên đường trong lều cỏ
Khi lâu đài người khác chiếm mất rồi.

Лирическая песня

Высоцкий В.

Здесь лапы у елей дрожат на весу,
Здесь птицы щебечут тревожно.
Живешь в заколдованном диком лесу,
Откуда уйти невозможно.

Пусть черемухи сохнут бельем на ветру,
Пусть дождем опадают сирени,
Все равно я отсюда тебя заберу
Во дворец, где играют свирели.

Твой мир колдунами на тысячи лет
Укрыт от меня и от света.
И думаешь ты, что прекраснее нет,
Чем лес заколдованный этот.

Пусть на листьях не будет росы поутру,
Пусть луна с небом пасмурным в ссоре,
Все равно я отсюда тебя заберу
В светлый терем с балконом на море.

В какой день недели, в котором часу
Ты выйдешь ко мне осторожно?..
Когда я тебя на руках унесу
Туда, где найти невозможно?..

Украду, если кража тебе по душе, –
Зря ли я столько сил разбазарил?
Соглашайся хотя бы на рай в шалаше,
Если терем с дворцом кто-то занял