Esenin S. – Cất tiếng ca nào, đàn gió ơi…

January 26, 2016

Cất tiếng ca nào, đàn gió ơi, cây đàn bọc lông thú đỏ.
Ra đầu làng đi, người đẹp nhé, ra đón chú rể thôi.
Hồn nở hoa thỉ xa xanh ngời, nên ngọc lam toả sáng.
Anh chơi đàn, đàn anh hát ngợi ca đôi mắt em xanh.
Bình minh chảy tràn trên mặt hồ dệt nên những hoa văn,
Chiếc khăn thêu em đội đầu đã thấp thoáng bên sườn núi.
Cất tiếng ca nào, đàn gió ơi, cây đàn bọc lông thú đỏ.
Để cho người đẹp nghe tiếng người chồng chưa cưới của mình.

Qh dịch

Заиграй, сыграй, тальяночка, малиновы меха.
Выходи встречать к околице, красотка, жениха.
Васильками сердце светится, горит в нем бирюза.
Я играю на тальяночке про синие глаза.
То не зори в струях озера свой выткали узор,
Твой платок, шитьем украшенный, мелькнул за косогор.
Заиграй, сыграй, тальяночка, малиновы меха.
Пусть послушает красавица прибаски жениха.
1912

 

 

 

 


Vào tháng Năm… Bella Akhmadulina

January 24, 2016

 

Vào tháng Năm, vào tháng của riêng tôi,
Tôi lâng lâng thấy trong mình nhẹ nhõm,
Tôi chơi vơi bay bổng với mây trời
Đang trải rộng chan hoà trên cao ngất.

Tôi thấy mình hào phóng, và hạnh phúc
Khi hồi hộp chờ tiếng hát cất lên,
Và như con chim nhẹ dạ vô tâm
Tôi vỗ cánh bay lên cùng không khí.

Và cặp mắt tôi, nhờ ơn Chúa,
Vừa tinh hơn vừa nghiêm khắc hơn nhiều.
Mỗi hơi thở và mỗi lần cất cánh
Cũng trở nên đáng quý biết bao nhiêu.

Và tôi có dự phần vào bí mật
Của một ngày. Mọi hiện tượng mở ra.
Tôi nhìn ngó xung quanh và nghi hoặc,
Với nụ cười như gã Do Thái già.

Tôi thấy lũ ác là kêu quàng quạc,
Bay lượn trên đống tuyết bẩn đen sì,
Thấy những người đàn bà buồn chán
Cắm cúi ngồi đan, chẳng nói năng gì.

Và đâu đó, cứ véo von thổi sáo
Chẳng màng đến những luống đất, bồn hoa,
Một đứa bé nhà nào chạy vụt qua,
Phá hàng lối do các bà sắp đặt.

В тот месяц май, в тот месяц мой…

Белла Ахмадулина.

В тот месяц май, в тот месяц мой
во мне была такая легкость,
и, расстилаясь над землей,
влекла меня погоды летность.

Я так щедра была, щедра
в счастливом предвкушенье пенья,
и с легкомыслием щегла
я окунала в воздух перья.

Но, слава богу, стал мой взор
и проницательней, и строже,
н каждый вздох и каждый взлет
обходится мне все дороже.

И я причастна к тайнам дня.
Открыты мне его явленья.
Вокруг оглядываюсь я
с усмешкой старого еврея.

Я вижу, как грачи галдят,
над черным снегом нависая,
как скучно женщины глядят,
склонившиеся над вязаньем.

И где-то, в дудочку дудя,
не соблюдая клумб и грядок,
чужое бегает дитя
и нарушает их порядок.

 

 


Esenin S. – Ráng chiều đỏ như tấm ren rộng lớn

January 16, 2016

Ráng chiều đỏ như tấm ren rộng lớn
Lại trải trên nền tuyết trắng mênh mông
Tiếng lục lạc nghe vui tươi rộn rã
Lại tràn trề khắp mọi nẻo cánh đồng.

Trong ảo mờ phơ phất màn sương phủ
Nhan sắc em khoe trinh trắng rạng ngời,
Và gió vờn những sợi tóc hung bay
Vương khỏi bím dưới chéo khăn thắt vội.

Vòng cung đường chân trời đứt quãng
Lúc hiện ra khi biến mất chập chờn.
Tay áo em thêu thùa kỳ công thế
Không bỏ bùa không mê hoặc ai hơn.

Từ đã rất lâu rồi anh mơ thấy
Những cánh đồng đỏ thắm dưới nắng phơi,
Dành cho em – nhà cao rộng sáng ngời,
Phần anh chọn – tu viện nơi xa vắng.

Nơi bầu trời êm đềm, vầng dương ấm,
Và khói sương cũng dịu nhẹ hơn nhiều.
Anh sẽ thành một chú tiểu biết điều,
Em cứ là người vợ ham vui vậy.

Và anh biết, cả hai ta từ ấy,
Sẽ cùng buồn trong tĩnh lặng mênh mang:
Anh sẽ buồn vì em lúc sương lan
Em sẽ khóc vì anh, vì anh đấy.

Khi đã hiểu, anh sẽ không chấp nhận
Âu yếm lặng thầm, hay tình cảm đậm sâu.
Đôi mắt ai đã thấy vùng đất ấy,
Nhưng yêu miền đất khác mãi đẩu đâu.

 

* * *
Опять раскинулся узорно
Над белым полем багрянец,
И заливается задорно
Нижегородский бубенец.

Под затуманенною дымкой
Ты кажешь девичью красу,
И треплет ветер под косынкой
Рыжеволосую косу.

Дуга, раскалываясь, пляшет,
То выныряя, то пропав,
Не заворожит, не обмашет
Твой разукрашенный рукав.

Уже давно мне стала сниться
Полей малиновая ширь,
Тебе — высокая светлица,
А мне — далекий монастырь.

Там синь и полымя воздушней
И легкодымней пелена.
Я буду ласковый послушник,
А ты — разгульная жена.

И знаю я, мы оба станем
Грустить в упругой тишине:
Я по тебе — в глухом тумане,
А ты заплачешь обо мне.

Но и познав, я не приемлю
Ни тихих ласк, ни глубины.
Глаза, увидевшие землю,
В иную землю влюблены.

1916


Esenin – Nhà thờ xanh sau núi êm đềm quá…

January 7, 2016

* * *
Nhà thờ xanh sau núi êm đềm quá,
Từ cành mềm chùm thuỳ liễu nhẹ rơi,
Vị bánh thánh như đưa tôi trở lại
Một mùa xuân trong tuổi trẻ của tôi.

Em quỳ thấp trước ban thờ, thành kính,
Ngay trước tôi, mà như thể vô hình.
Đôi hàng mi óng như tơ hờ khép,
Khe khẽ lay theo nhịp cánh thiên thần.

Cuộc đời em phút giây này đọng mãi
Cứ trong veo không gợn mây mù.
Vẫn chiếc khăn ren hồng che mái tóc,
Đôi bàn tay rám nắng thắt chỉn chu.

Vẫn nhịp thở khẽ khàng kìm nén ấy,
Trĩu nặng bờ vai em mỏng mảnh gầy
Em nguyện cầu cho những người đang sống
Góc bể chân trời xa tổ quốc nơi đây.

Và ký ức mỗi ngày càng trĩu nặng
Khi soi mình vào lẽ phải đời thường.
Tôi xin em nguyện cầu cho tôi nữa,
Kẻ không nhà ngay giữa đất quê hương.

Qh dịch
С. Есенин

* * *
В зеленой церкви за горой
Где вербы четки уронили,
Я поминаю просфорой
Младой весны младые были.

А ты, склонившаяся ниц,
Передо мной стоишь незримо,
Шелка опущенных ресниц
Колышут крылья херувима.

Не омрачен твой белый рок
Твоей застывшею порою,
Все тот же розовый платок
Затянут смуглою рукою.

Все тот же вздох упруго жмет
Твои надломленные плечи
О том, кто за морем живет
И кто от родины далече.

И все тягуче память дня
Перед пристойным ликом жизни.
О, помолись и за меня,
За бесприютного в отчизне!

Июнь 1916
Константиново

 

 


S.Esenin – Nước dâng cao lênh láng,

January 2, 2016

Nước dâng cao lênh láng,
lớp bùn như khói loang.
Trăng lưỡi liềm buông lỏng
Những sợi dây cương vàng.

Tôi lênh đênh thuyền nhỏ
Tới đây ghé vào bờ.
Những đống rơm vàng dựng
Bên rào – thành nhà thờ.

Giọng khàn khàn buồn bã,
Trong tĩnh lặng đầm lầy
Tiếng chim trĩ lạc lõng
Gọi đi lễ sớm mai.

Rừng thưa lấy bóng tối
Che dấu cảnh trụi trơ…
Tôi âm thầm cầu nguyện,
Cho số phận bạn thơ.

 

Есенин С.

Дымом половодье
Зализало ил.
Желтые поводья
Месяц уронил.

Еду на баркасе,
Тычусь в берега.
Церквами у прясел
Рыжие стога.

Заунывным карком
В тишину болот
Черная глухарка
К всенощной зовет.

Роща синим мраком
Кроет голытьбу…
Помолюсь украдкой
За твою судьбу.

1910