V.Vysotsky – Bao nhiêu năm trôi qua

April 29, 2020

Bao nhiêu năm trôi qua
Đời vẫn thế thôi mà
Vẫn không tiền, không gái,
Vẫn không kiếm đâu ra.

Bao nhiêu năm trộm cắp
Bao nhiêu năm giang hồ,
Lễ ra nên cóp nhặt
Thì lại uống bét nhè.

Đất cắm dùi không có
Tư cách chẳng ra gì
Đồng bọn không một mống
Bạn bè nhắc làm chi.

Chỉ còn lại cút rượu
Những lá bài đen xì.
Toang từ đầu đến cuối
Ta chẳng còn lại gì.

Владимир Высоцкий

Сколько лет, сколько лет –
Все одно и то же:
Денег нет, женщин нет,
Да и быть не может.

Сколько лет воровал,
Сколько лет старался,
Мне б скопить капитал
Ну а я спивался.

Ни кола ни двора
И ни рожи с кожей,
И друзей – ни хрена,
Да и быть не может.

Только – водка на троих,
Только – пика с червой,
Комом – все блины мои,
А не только первый.


Anh bán hàng rong – N.Nekrasov

April 8, 2020

«Ôi thùng hàng sao mà đầy thế,
Có cả vải gấm lẫn vải hoa,
Thương anh chút, cô tình nhân bé,
Vai anh đây mỏi lắm rồi mà!

Thôi giờ anh chui vào đám lúa
Ngồi chờ đêm buông xuống ngọt ngào,
Bao giờ thấy mắt huyền em đến
Anh mới bày hàng bán, chẳng sao”.

Ngồi mãi rồi thì đêm cũng xuống,
Chàng can đảm vẫn cứ ngồi chờ:
«Ô! Kia rồi, em yêu đã tới!»
Nhà buôn giờ mới bày hàng ra.

Cô em xem hàng và mặc cả,
Sợ mua nhầm, sợ hớ hay sao,
Chàng vừa hôn cô tình nhân bé,
Vừa nài để hàng được giá cao:

«Vốn anh bỏ ra tiền không nhỏ,
Đừng tiếc anh, đừng mặc cả nữa nào,
Nào ngoan, dâng anh đôi môi đỏ,
Xích lại gần anh nữa, em yêu!..»

Chỉ có mỗi đêm đen biết được,
Anh với ả dàn xếp thế nào.
Lúa mạch trên đồng mọc cao cao,
Hãy gìn giữ điều này trong bí mật!

Ô thùng hàng giờ sao nhẹ bỗng,
Dây đeo vai chẳng xiết nặng nữa rồi,
Mà em yêu xinh xinh nhỏ bé
Chỉ mua mỗi một chiếc nhẫn thôi.

Bởi vải hoa thì chàng đã tặng,
Cả dải băng buộc tóc đỏ tươi này,
Cả áo trắng thắt lưng con cón,
Em mặc trong mùa cắt cỏ sắp tới đây…

Và cô em xinh xinh bé nhỏ
Xếp quà trở lại những thùng hàng:
Tất cả, trừ chiếc nhẫn em mang
“Vắng anh rồi em chả cần ăn diện!”

Qh dịch

Коробейники

Николай Некрасов

«Ой, полна, полна моя коробушка,
Есть и ситец, и парча,
Пожалей, моя зазнобушка,
Молодецкого плеча!

Пойду выйду в рожь высокую,
Там до ночки погожу,
А завижу черноокую –
Все товары разложу».

Вот и пала ночь туманная,
Ждет удалый молодец:
«Чу! Идет, пришла моя желанная!»
Продает товар купец.

Катя бережно торгуется,
Все боится передать,
Парень с девицей целуется,
Просит цены набавлять:

«Цены сам платил немалые,
Не торгуйся, не скупись,
Подставляй-ка губки алые,
Ближе к молодцу садись!..»

Знала только ночка темная,
Как поладили они.
Распрямись ты, рожь высокая,
Тайну свято сохрани!

Ой, легка, легка коробушка,
Плеч не режет ремешок,
А всего взяла зазнобушка
Бирюзовый перстенек.

Дал ей ситцу штуку целую,
Ленту алую для кос,
Поясок – рубашку белую
Подпоясать в сенокос…

Все поклала ненаглядная
В короб, кроме перстенька:
«Не хочу ходить нарядная
Без сердечного дружка!».


Bunin – Ôi mùa xuân…

April 6, 2020

Ôi mùa xuân sáng tươi và đẹp quá!
Nhìn vào mắt tôi như vẫn thế đi em.
Nói cho tôi nghe cớ sao em buồn bã
Nói cho tôi nghe sao em bỗng dịu dàng.
Em im lặng, như đóa hoa yếu đuối.
Ô, tôi hiểu rồi, thôi em cứ lặng im.
Tôi đã nhận ra lời từ biệt dịu hiền,
Tôi lại cô đơn, không cần em phải nói.

QH dịch.

 

Кaк светла, как нарядна весна!
Погляди мне в глаза, как бывало.
И скажи: отчего ты грустна?
Отчего ты так ласкова стала?

Но молчишь ты, слаба как цветок…
О, молчи! Мне не надо признанья:
Я узнал эту ласку прощанья, –
Я опять одинок!
__________________

И.Бунин, 1899