Severianin – Hãy bước ra vườn…

April 5, 2015

Ra vườn thôi… Trời mới đẹp làm sao!
Tháng Tám đang thẹn thùng tàn lụi!
Bọn việt quất đeo san hô đỏ ối,
Lão sơn trà màu hổ phách héo rồi.
Còn đây là anh táo dại xinh tươi,
Đẹp như chú lùn tóc xoăn tinh quái.
Vườn ấm áp, mưa thu vừa tắm tưới,
Mà xung quanh cây lá vẫn còn xanh.
Tít trên cao trời thăm thẳm thanh bình,
Nàng phong vẫn xanh tươi khoe lá thắm.
Cành trĩu nặng vẫn xòe như chân ngỗng.
Lũ lê kia đã ngả màu xanh thẫm,
Quả trĩu cành đang lúc lỉu gọi mời!
Hãy ra vườn và hái một chút thôi –
Thu đang gọi… Hãy bước ra em nhé.

Qh dịch

Выйди в сад
Выйди в сад… Как погода ясна!
Как застенчиво август увял!
Распустила коралл бузина,
И янтарный боярышник – вял…
Эта ягода – яблочко-гном…
Как кудрявый кротекус красив.
Скоро осень окутает сном
Теплый садик, дождем оросив.
А пока еще – зелень вокруг
И вверху безмятежная синь;
И у клена причудливых рук –
Много сходного с лапой гусынь.
Как оливковы листики груш!
Как призывно плоды их висят!
Выйди в сад и чуть-чуть поразрушь,-
Это осень простит… Выйди в сад.


Igor Severianin – Tháng bảy

July 4, 2013

Đại mạch chín vàng khắp chốn
Và mang cho tôi niềm vui!
Suốt cả ngày tôi đi dạo
Trên sóng lúa vàng chơi vơi.

Tháng bảy cười vui rạng rỡ,
Cánh đồng đon đả gọi mời.
Và mây, như lớp ren mỏng
Và chói chang ánh mặt trời.

Suốt cả ngày tôi dạo bước
Trong sóng trên mặt đất khô,
Tới khi từng thân lúa nhỏ
Trong đêm chỉ thấy mờ mờ.

Tôi xuống bờ sông, và ngắm
Lớp phù sa mịn như nhung;
Bất chợt buồn ư, thôi dẹp.
Dẹp hết ưu tư trong lòng.

Liệu có thể buồn không nhỉ,
Khi trên đồng mạch chín rồi?
Trong ngày này sao tôi muốn
Ôm hôn tất cả đất trời!

Игорь Северянин

В ИЮЛЕ

В полях созрел ячмень.
Он радует меня!
Брожу я целый день
По волнам ячменя.

Смеется мне июль,
Кивают мне поля.
И облако – как тюль,
И солнце жжет, паля.

Блуждаю целый день
В сухих волнах земли,
Пока ночная тень
Не омрачит стебли.

Спущусь к реке, взгляну
На илистый атлас;
Взгрустнется ли,- а ну,
А ну печаль от глаз.

Теперь ли тосковать,
Когда поспел ячмень?
Я всех расцеловать
Хотел бы в этот день!


Игорь Северянин – Встречаются, чтоб расставаться

June 17, 2010

Встречаются, чтоб расставаться,
Влюбляются, чтоб разлюбить.
Мне хочется расхохотаться
И разрыдаться, и не жить!
Клянутся, чтоб нарушить клятвы,
Мечтают, чтоб клянуть мечты…
О, горе тем, кому понятны
Все наслаждения тщеты.
В деревне хочется столицы…
В столице хочется души…
И всюду человечьи лица
Бесчеловеческой души…
Как часто красота уродна
И есть в уродстве красота…
Как часто низость благородна
И злы невинные уста.
Так как же не расхохотаться,
Не разрыдаться, как же жить,
Когда возможно расставаться,
Когда возможно разлюбить?

Igor Severianin –

Gặp gỡ để chia ly

Gặp gỡ để rồi chia ly
Yêu thương để rồi phụ bạc.
Tôi những muốn cười phá lên,
Khóc nức nở và rồi thác.
Thề thốt để rồi nuốt lời,
Nguyền rủa những gì từng mơ ước.
Ôi đau khổ thay những người
Hiểu vô vị trong khoái lạc.
Ở nông thôn muốn chạy đến thủ đô…
Ở thủ đô muốn tâm hồn nơi khác…
Và khắp nơi đầy những mặt người
Thật vô hồn trong thể xác…
Sắc đẹp không hiếm khi què quặt
Dị dạng đôi khi đẹp vô ngần…
Sự nhỏ nhen nhiều khi cao thượng
Miệng thế gian lắm lúc độc ác thay.
Vậy làm sao để giấu tiếng cười đây,
Không nức nở và thôi không sống,
Nỡ lòng nào để ly biệt đắng cay,
Nỡ lòng nào yêu thương rồi phụ bạc?


Offenbach – Игорь Северянин

June 8, 2009

Оффенбах

Игорь Северянин

Трагические сказки! Их лишь три.
Во всех мечта и колдовство фантазий,
Во всех любовь, во всех душа в экстазе,
И всюду смерть, куда ни посмотри.

О, сказочные звуки, где внутри
Тщета любви и нежность в каждой фразе…
Какая скорбь почти в святом рассказе!
О, Время! ты глаз Памяти не три.

Пусть сон мотивов, сказочно-тревожных,
Мне сердца чуть не рвущих, невозможных
В уловленной возможности своей, –

Пусть этот сон всю жизнь мою мне снится,
Дабы иным ему не замениться, —
Сон музыки, которой нет больней!

1921

Offenbach

Игорь Северянин

Cổ tích thảm sầu! Vẻn vẹn có ba.
Đầy ước mơ, đầy ma thuật phù du,
Đẫm tình yêu, và hồn mãi thăng hoa
Và cái chết, trong truyện nào cũng thế.

Những âm thanh cổ tích thấm đầy
Tình uổng phí và dịu dàng câu chữ…
Muộn phiền gần thiêng liêng trong chuyện kể!
Ôi, Thời gian! Đừng lau mắt Ký ức nhoà.

Hãy cứ để cơn mộng những chủ đề
Trăn trở tích xưa giằng xé tim ta
Trong cơ hội ngàn vàng có được kia, —

Thôi cứ để đời ta trong mộng mị,
Dù muốn cũng không thay đổi được mà, —
Giấc mơ âm nhạc mang nỗi đau tột đỉnh!

1921


Vẫn thế thôi…

May 7, 2007

Igor Severianin

“Vẫn thế thôi…” – em nói dịu dàng. –
“Vẫn thế thôi…”
Nhưng nhìn vào mắt em anh tuyệt vọng –
Vẫn thế thôi…
Em mỉm cười, hôn nhẹ nhàng say đắm –
Vẫn thế thôi…
Nhưng vẫn còn gì đó chưa đủ đầy viên mãn –
Vẫn thế thôi…

1909

Все по-старому…
“Все по-старому… – сказала нежно. –
“Все по-старому…”
Но смотрел я в очи безнадежно –
Все по-старому…
Улыбаясь, мягко целовала –
Все по-старому…
Но чего-то все недоставало –
Все по-старому…

1909