Ivan Bunin – Tiết tháng Hai còn lạnh và ẩm lắm…

February 22, 2015

Tiết tháng Hai còn lạnh và ẩm lắm,
Nhưng trời xanh đã trải rộng nơi đây
Tỏa ánh nhìn trong trẻo xuống vườn cây,
Và vạn vật thế gian đang trẻ lại.

Tuyết dồn đống từ mấy cơn lạnh trước
Như đã vào xuân, nhỏ giọt hao gầy.
Từ trời cao phản chiếu lại rạng ngời
Ánh xanh dương trên bụi cây, vũng nước.

Tôi cứ mãi ngắm không hề chán mắt
Hàng cây xanh nổi bật giữa nền trời,
Và ngay cạnh ban công chỗ tôi ngồi,
Chim thanh tước ngọt ngào lên tiếng hát.

Không, với tôi cảnh chẳng hề thu hút ,
Sắc xuân kia nào tôi có thấy đâu,
Trong cảnh sắc kia tôi thấy sự nhiệm màu
Của tình yêu và niềm vui tồn tại.

Qh dịch

И. Бунин

Еще и холодом и сыр
Февральский воздух, но над садом
Уж смотрит небо ясным взглядом,
И молодеет божий мир.

Прозрачно-бледный, как весной,
Слезится снег недавней стужи,
А с неба на кусты и лужи
Ложится отблеск голубой.

Не налюбуюсь, как сквозят
Деревья в лоне небосклона,
И сладко слушать у балкона,
Как снегири в кустах звенят.

Нет, не пейзаж влечет меня,
Не краски жадный взор подметит,
А то, что в этих красках светит:
Любовь и радость бытия.
1901


A. Tolstoy – Em trằn trọc mất ngủ,

February 20, 2015

Em trằn trọc mất ngủ,
Phòng ngột ngạt nóng nôi,
Có con muỗi dai dẳng
Bay vòng mãi không thôi.

Xung quanh thì tĩnh lặng,
Ra cửa sổ mà xem:
Dưới ánh trăng rắc bạc,
Con đường ngủ êm đềm.

Không cọt kẹt ván hiên,
Vườn thì mờ mờ tối,
Thấp thoáng mãi đằng xa
Kho thóc như vẫy gọi.

Góc bình yên nho nhỏ
Đang sẵn chờ chúng ta.
Người gác mải gõ kẻng,
Chẳng đi qua đâu mà.

Qh dịch

А.Толстой
Милый друг, тебе не спится,
Душен комнат жар,
Неотвязчивый кружится
Над тобой комар.

Подойди сюда, к окошку,
Все кругом молчит,
За оградою дорожку
Месяц серебрит.

Не скрыпят в сенях ступени,
И в саду темно,
Чуть заметно в полутени
Дальнее гумно.

Встань, приют тебя со мною
Там спокойный ждет;
Сторож там, звеня доскою,
Мимо не пройдет.
1840


A.Blok – Anh thức dậy một sớm đầy sương phủ…

February 19, 2015

Anh thức dậy một sớm đầy sương phủ,
Ánh mặt trời chiếu trực diện rỡ ràng.
Phải chăng em, người anh hằng mong đợi
Đã đến đây và nhẹ bước lên thềm?

Cổng nặng nề, nào hãy mở thật êm!
Hãy cứ để gió tràn vào cửa sổ!
Những bài hát đầy niềm vui như thế
Lâu lắm rồi chẳng vang đến tai ta!

Hãy cứ để tiếng hát trong sương sớm
Cùng ánh dương và cùng gió hoan ca!
Và em nữa, người anh hằng mong đợi
Đang nhanh chân nhẹ bước đến thềm nhà!

Qh dịch

А.Блок

Встану я в утро туманное,
Солнце ударит в лицо.
Ты ли, подруга желанная,
Всходишь ко мне на крыльцо?

Настежь ворота тяжелые!
Ветром пахнуло в окно!
Песни такие веселые
Не раздавались давно!

С ними и в утро туманное
Солнце и ветер в лицо!
С ними подруга желанная
Всходит ко мне на крыльцо!
3-10-1901


F.I.Tiutchev – Vẫn mệt mỏi…

February 13, 2015

* * *
Vẫn mệt mỏi vì nỗi buồn khao khát,
Cả tâm hồn anh vẫn hướng về em —
Trong khoảng tối nhạt nhòa miền ký ức
Bóng hình em anh vẫn mãi kiếm tìm…
Hình ảnh em yêu thương không quên nổi
Vẫn còn đây mọi lúc, khắp mọi nơi,
Ngoài tầm với, không bao giờ thay đổi
Như trên nền đêm một ánh sao trời…

Qh dịch

Bản dịch năm 2008

Anh vẫn mỏi mệt vì ước vọng
Vẫn hướng về em cả tâm hồn –
Và khi hồi tưởng mỗi hoàng hôn
Vẫn nhớ dáng hình em khắc khoải…

Dáng em thân thương, không quên nổi,
Luôn theo anh khắp chốn khắp nơi,
Khó nắm bắt, không hề thay đổi,
Như vì sao lấp lánh trên trời.

QH dịch

Ф.И.Тютчев

* * *

Еще томлюсь тоской желаний,
Еще стремлюсь к тебе душой —
И в сумраке воспоминаний
Еще ловлю я образ твой…
Твой милый образ, незабвенный,
Он предо мной, везде, всегда,
Недостижимый, неизменный,—
Как ночью на небе звезда…

1848


F.I.Tiutchev – Mắt em nhìn vô cảm…

February 12, 2015

Mắt em nhìn vô cảm,
Lời em chẳng thật lòng,
Tâm hồn em không có,
Tim ta ơi, hãy cứ
Dũng cảm đi đến cùng –
Thế giới này không Chúa
Cầu nguyện cũng như không!

Ф. И. Тютчева

И чувства нет в твоих очах,
И правды нет в твоих речах,
И нет души в тебе –
Мужайся, сердце, до конца –
И нет в творении Творца!
И смысла нет в мольбе!


F. I. Tiutchev – Rụt rè và miễn cưỡng…

February 11, 2015

Rụt rè và miễn cưỡng
Mặt trời soi ruộng cày.
Sấm nổ ầm sau mây
Đất ảm đạm nhăn nhó.

Gió ấm như hơi thở,
Sấm xa, mưa từng cơn…
Đồng lúa xanh thêm mãi,
Càng mưa càng xanh hơn.

Xanh biếc tia chớp lóe
Từ sau đám mây đen
Hắt ánh trắng nhẹ nhõm —
Đám mây được vẽ viền.

Mưa cứ mau thêm mãi
Bụi mù bay khắp đồng,
Và sấm rền vang dội
Rung động cả tầng không.

Rồi mặt trời trở lại
Rụt rè tỏa ánh vàng.
Và mặt đất xao động
Ngập chìm trong hào quang.

 
“Неохотно и несмело”

Неохотно и несмело
Солнце смотрит на поля.
Чу, за тучей прогремело,
Принахмурилась земля.

Ветра теплого порывы,
Дальний гром и дождь порой…
Зеленеющие нивы
Зеленее под грозой.

Вот пробилась из-за тучи
Синей молнии струя —
Пламень белый и летучий
Окаймил ее края.

Чаще капли дождевые,
Вихрем пыль летит с полей,
И раскаты громовые
Все сердитей и смелей.

Солнце раз еще взглянуло
Исподлобья на поля,
И в сиянье потонула
Вся смятенная земля.


A.Blok – Hãy cứ để trăng chiếu sáng

February 9, 2015

Hãy cứ để trăng chiếu sáng – đêm đang tối đen mà.
Hãy cứ để cuộc đời này tặng nhân gian hạnh phúc,-
Dù mùa xuân của tình yêu cũng không thay thế nổi
Mưa gió bão bùng đang vần vũ trong trái tim ta.

Trên đầu tôi màn đêm phủ khắp không gian dài rộng,
Và đêm đen dội ánh nhìn tóc tang chết chóc
Lên đôi mắt đờ đẫn của tâm hồn ốm đau bệnh hoạn
Bị tưới đẫm thứ thuốc độc ngọt ngào nhưng lạnh lùng.

Dù vô ích, vẫn gắng dấu kín những khát khao
Trong lạnh lẽo sương mù trước khi ban mai đến,
Tôi lang thang vô định trong đám đông đồng loại
Duy nhất một ước vọng bí mật trăn trở trong lòng:

Hãy cứ để trăng chiếu sáng – đêm đang tối đen mà.
Hãy cứ để cuộc đời này tặng nhân gian hạnh phúc,-
Dù mùa xuân của tình yêu cũng không thay thế nổi
Mưa gió bão bùng đang vần vũ trong trái tim ta.

 

Александр Блок

“Пусть светит месяц – ночь темна”

Пусть светит месяц – ночь темна.
Пусть жизнь приносит людям счастье,-
В моей душе любви весна
Не сменит бурного ненастья.

Ночь распростерлась надо мной
И отвечает мертвым взглядом
На тусклый взор души больной,
Облитой острым, сладким ядом.

И тщетно, страсти затая,
В холодной мгле передрассветной
Среди толпы блуждаю я
С одной лишь думою заветной:

Пусть светит месяц – ночь темна.
Пусть жизнь приносит людям счастье,-
В моей душе любви весна
Не сменит бурного ненастья.


Rubtsov -Trời nóng

February 9, 2015

Nóng như nung. Ruồi bay loạn xạ.
Vườn oằn mình khô héo dưới trời.
Sân nhà thờ mấy bà già còng gập
Ngái ngủ thẫn thờ túm tụm ngồi.

Tôi chau mày nhìn người tàn phế,
Và suy nghĩ xem có lẽ nào,
Tôi khổng đủ sức mang cho hắn
Một đồng năm xu, dù cũng xứng thôi?

Và có lẽ nào tôi ngày càng khô cứng
Thưa vắng dần cảm xúc, khóc, và yêu?
Cứ như thể tôi cũng đang lang bạt
Trong cơn mơ đầy bất ổn nóng như thiêu…

QH dịch

Н. Рубцов

Стоит жара

Стоит жара. Летают мухи.
Под знойным небом чахнет сад.
У церкви сонные старухи
Толкутся, бредят, верещат.

Смотрю угрюмо на калеку,
Соображаю, как же так –
Я дать не в силах человеку
Ему положенный пятак?

И как же так, что я все реже
Волнуюсь, плачу и люблю?
Как будто сам я тоже сплю
И в этом сне тревожно брежу…
1970


N.Rubtsov – Filia hiền hậu

February 8, 2015

Tôi nhớ ngôi làng khuất nẻo
Trong rừng, thật quá tuyệt vời,
Mơ màng nằm giữa những lối
Thú hoang qua lại ngược xuôi…

Ở đấy trong căn nhà gỗ,
Không đặc quyền đặc lợi gì,
Filia hiền hậu đang sống
Không cần nhà tắm, bếp ga.

Filia chỉ mê gia súc,
Có gì ăn nấy mà thôi,
Filia ra ngoài đồng rộng,
Thổi sáo cho đời thêm vui!

Thế giới này công bằng lắm,
Chẳng còn gì phải giấu nhau …
— Filia, sao im lặng thế?
— Có gì đáng để nói đâu?

Н.Рубцов

Добрый Филя

Я запомнил, как диво,
Тот лесной хуторок,
Задремавший счастливо
Меж звериных дорог…

Там в избе деревянной,
Без претензий и льгот,
Так, без газа, без ванной,
Добрый Филя живет.

Филя любит скотину,
Ест любую еду,
Филя ходит в долину,
Филя дует в дуду!

Мир такой справедливый,
Даже нечего крыть…
— Филя, что молчаливый?
— А о чем говорить?


Sergei Esenin – Cái bóng đen

February 8, 2015

Tôi ở đâu? Thời nào? Chân tôi hay chân ai
Đã từng bước đi trên mặt tuyết dày?
Anh ở đâu? Thời nào? Hỡi con người lang bạt?
Phải tôi không đang ngao ngán thở dài?

Đôi mắt trên bóng hình tôi kia đã nhắm
Vào cả thế giới này chẳng chút ngại ngần.
Trong ngực này hàng ngày có chiến tranh.
Và trái tim thành nơi chứa đầy bất mãn.

Trong nụ cười này, chà, trong nụ cười này
Bao nỗi đau cùng cực hình ẩn náu.
“Thưa quý ông, ngài có nhận ra chăng
Trên mặt ông đầy nỗi buồn in dấu?”

“Không, chẳng phải thế đâu! Cũng có tiếng cười mà.
Như kẻ cho vay, tôi lấy tiếng cười của nỗi buồn làm lãi».
Đối tượng lạ lùng này làm tôi sợ phát run.
Giữa hắn và tôi có gì đó giống nhau tồn tại.

Ngoài cửa sổ kia tuyết trắng phủ lạnh lùng,
Bên cửa sổ có người trầm tư ngồi mãi.
Tôi ở đâu, thời nào, và tôi là ai
Bí mật đêm nay liệu có ai cho tôi biết với không?

Qh dịch

Сергей Есенин

«Чёрный человек»

Где я? Когда я? Мои, не мои ли
ноги по этому снегу ходили?
Где ты, когда ты, удача-бродяжка?
Я ли вздыхаю так странно и тяжко?

Эти глаза на моём отраженье
мир весь избрали своею мишенью.
В этой груди – ежедневные войны.
Сердце моё – словно храм недовольных.

В этой улыбке, ах, в этой улыбке
прячутся боли и прячутся пытки.
«Сударь, скажите, а вы подмечали:
в вашем лице слишком много печали?»

«Нет же, ну что вы! Там смеха не меньше.
Смех я с печали беру как процентщик».
Странный субъект, и пугает до дрожи.
Впрочем, мы с ним даже чем-то похожи.

Холод и снег за окном, у окна же
кто-то сидит. Только кто же мне скажет,
где же я сам и когда я, и кто я?
Кто же мне тайну ночную откроет?..

3.12.07