Tử đinh hương – Boris Pasternak

May 19, 2016

Ta hình dung – tổ ong nhộn nhạo,
Cao lương mỹ vị khắp cả vườn
Lưng tựa cao cao những ghế rơm,
Những con ruồi trâu đen đây đó.

Và đột nhiên phát ra lệnh nghỉ,
Người người khắp nơi đều dừng tay.
Tuổi trẻ xa trôi trong tổ ong đầy,
Và tử đinh hương bàng bạc nở.

Vọng tiếng xe và mùa hè đâu đó,
Sấm rền vang, cây cối bung chồi,
Và mưa rào lập tức được vời
Vào bản ghi những huy hoàng lộng lẫy.

Và cỗ xe đã chất đầy đến nóc
Tiếng ầm vang căng chật cả vòm trời –
Một toà nhà sáp tím nhẹ chơi vơi
Vươn cao giữa những đám mây trôi nổi.

Và mây đen vần vũ chơi đuổi bắt
Ta nghe đâu đây tiếng người trên
Tử đinh hương phải đặt trong đĩa mỏng
Để bớt nước đi và hương trầm thêm.

Сирень

Борис Пастернак

Положим, – гудение улья,
И сад утопает в стряпне,
И спинки соломенных стульев,
И чёрные зёрна слепней.

И вдруг объявляется отдых,
И всюду бросают дела.
Далёкая молодость в сотах,
Седая сирень расцвела!

Уж где-то телеги и лето,
И гром отмыкает кусты,
И ливень въезжает в кассеты
Отстроившейся красоты.

И чуть наполняет повозка
Раскатистым воздухом свод, –
Лиловое зданье из воска,
До облака вставши, плывёт.

И тучи играют в горелки,
И слышится старшего речь,
Что надо сирени в тарелке
Путем отстояться и стечь.


Một bài dân ca Nga

May 11, 2016

Con đường xa tít tắp
Trên đồng cỏ ngút ngàn
Gã đánh xe lạnh cóng
Đang trăng trối vội vàng

Sức lực đã cạn hết,
Cái chết đang đến gần…
Gã dặn bạn nối khố
Những ước vọng cuối cùng.

Có gì đừng để bụng,
Thôi chín bỏ làm mười,
Hãy chôn tôi, bạn nhé,
Nơi thảo nguyên xa xôi.

Đàn ngựa này, bạn ạ,
Đưa về cho cha tôi.
Thay tôi chào mẹ nhé,
Quỳ thấp dưới chân người.

Tôi còn người vợ trẻ,
Nhờ anh chuyển lời chào,
Cùng là chiếc nhẫn nhỏ
Từ đám cưới ngày nào.

Anh nhắn tới nàng nhé,
Để nàng đừng buồn nhiều,
Để nàng cùng người khác
Kết hôn trong thương yêu.

Về phần tôi, hãy nói,
Dù chết cóng giữa đồng
Tình yêu nàng tha thiết
Tôi vẫn mang trong lòng.

QH dịch

Степь да степь кругом,
путь далёк лежит.
В той степи глухой
замерзал ямщик.

И набравшись сил,
чуя смертный час,
он товарищу
отдавал наказ.

Ты, товарищ мой,
не попомни зла.
В той степи глухой,
схорони меня.

Ты лошадушек
сведи к батюшке.
Передай поклон
родной матушке.

А жене скажи
слово прощальное,
передай кольцо
обручальное.

А скажи ты ей:
пусть не печалится,
пусть с другим она
обвенчается.

А про меня скажи,
что в степи замёрз.
А любовь её
я с собой унёс.