Những cây thông xanh bướng bỉnh
Đêm hay ngày vẫn thế thôi.
Những khung cửa sổ vừa đóng chặt
Tỏa mùi keo dán hãy còn tươi.
Băng giá vẽ hoa lên mặt kính
Mỏng mảnh, long lanh như ngọc trai.
Rừng cổ tích khoác áo lông trắng xóa
Mơ màng trên nền xanh lam trời.
Trời sáng rõ. Người ta chở củi
Lên ngôi nhà gỗ tuyết phủ đầy.
Mái nhà như bạc ròng lấp lánh
Viền lớp ren băng sáng ngời ngời.
Quạ đang khắc khoải kêu đâu đó,
Tuyết băng lạo xạo dưới chân ai,
Long lanh bụi tuyết bay khắp chốn,
Đọng lại trên đôi hàng mi tôi…
Владимир Набоков — «Зима»
==================
Только елочки упрямы —
зеленеют – то во мгле,
то на солнце. Пахнут рамы
свежим клеем, на стекле
перламутровый и хрупкий
вьется инея цветок,
на лазури, в белой шубке
дремлет сказочный лесок.
Утро. К снежному сараю
в гору повезли дрова.
Крыша искрится, по краю —
ледяные кружева.
Где-то каркает ворона,
чьи-то валенки хрустят,
на ресницы с небосклона
блестки пестрые летят…