Eduard Asadov – Hôm nay em ở xa anh lắm

January 3, 2015

Hôm nay em ở xa anh lắm
Nên em ngồi viết những lá thư
Về tình yêu, mất ngủ bởi chia ly,
Cũng giống như những điều anh viết.

Bao câu chuyện chúng ta thường nghe nói,
Không chia ly, hạnh phúc chẳng đủ đầy,
Không chia ly, chẳng gặp gỡ đâu đây.
Gần nhau lắm cãi nhau nhiều, chả báu!

Cũng có khi người ta nói đúng,
Nhưng anh thì chẳng hiểu tại sao,
Muốn thì thầm cùng em yêu dấu:
Kệ đi, miễn đừng phải xa nhau!

Anh nghĩ em sẽ hiểu anh thôi:
Vai kề vai, mới không đau khổ!
Nếu có cãi nhau thì cũng kệ,
Bởi xa nhau thì buồn lắm, em à!

QH dịch

Эдуард Асадов

Ты далеко сегодня от меня

Ты далеко сегодня от меня
И пишешь о любви своей бездонной
И о тоске-разлучнице бессонной,
Точь-в-точь все то же, что пишу и я.

Ах, как мы часто слышим разговоры,
Что без разлуки счастья не сберечь.
Не будь разлук, так не было б и встреч,
А были б только споры да раздоры.

Конечно, это мудро, может статься.
И все-таки, не знаю почему,
Мне хочется, наперекор всему,
Сказать тебе: — Давай не разлучаться!

Я думаю, что ты меня поймешь:
К плечу плечо — и ни тоски, ни стужи!
А если и поссоримся — ну что ж,
Разлука все равно намного хуже!

1972 год


Nước Nga không bắt đầu từ thanh kiếm

October 28, 2011

Nước Nga không bắt đầu từ thanh kiếm
Mà bắt đầu từ lưỡi hái, lưỡi cày.
Đâu phải vì dòng máu Nga không nóng
Mà vì người Nga suốt đời nhân hậu
Cái ác chưa một lần chạm đến vai…

Và chỉ khi những công việc thường ngày
Bị hòn đạn mũi tên làm gián đoạn.
Chẳng phải vô tình con ngựa của Ilia
Được chủ nhân đóng yên cương trên ruộng.

Trong đôi tay chỉ lao động vui vầy,
Đôi khi vì lòng nhân hậu tràn đầy
Trả thù ngập ngừng, không bắt đầu ngay,
Nhưng chưa bao giờ người Nga khát máu.

Và nếu như giặc ngoại xâm thắng thế
Mẹ Nga rộng lòng tha thứ cho con.
Giá các nhà quý tộc Nga hợp sức
Giặc xâm lăng đã tơi tả, đâu còn!

Nếu đôi khi sự đểu cáng tạm thời
Có thể thắng, nhưng không tồn tại mãi.
Đúng, tráng sĩ Nga có thể bị lừa
Nhưng họ sẽ không bao giờ chiến bại!

Bởi xem ra chuyện đó thật nực cười,
Như gây sự với mặt trăng, mặt trời.
Ai gây chiến ta nhắc cho mà nhớ
Sông Nepriadva, Borodino.

Và nếu như Đại hãn Mông cổ xưa
Trước bến bờ nước Nga dừng bước ngựa
Nước Nga nay kiêu hãnh còn hơn thế,
Đẹp hơn nhiều và mạnh vạn lần hơn!

Trong lò lửa bất kỳ cuộc chiến nào
Nước Nga có thể vượt qua địa ngục.
Để tất cả các thành phố anh hùng
Sáng bầu trời pháo hoa đêm chiến thắng!

Và nước Nga sẽ muôn đời luôn mạnh
Vì nước Nga không hạ thấp một ai.
Bởi lòng nhân hậu mạnh hơn vũ khí
Sự vị tha mạnh hơn chất độc nhiều.

Bình minh rạng, sáng ngời và ấm áp.
Và tương lai mãi mãi chẳng thể dời.
Nước Nga không bắt đầu từ thanh kiếm
Nên nước Nga sẽ đứng vững muôn đời.

РОССИЯ НАЧИНАЛАСЬ НЕ С МЕЧА!

Россия начиналась не с меча,
Она с косы и плуга начиналась.
Не потому, что кровь не горяча,
А потому, что русского плеча
Ни разу в жизни злоба не касалась…

И стрелами звеневшие бои
Лишь прерывали труд ее всегдашний.
Недаром конь могучего Ильи
Оседлан был хозяином на пашне.

В руках, веселых только от труда,
По добродушью иногда не сразу
Возмездие вздымалось. Это да.
Но жажды крови не было ни разу.

А коли верх одерживали орды,
Прости, Россия, беды сыновей.
Когда бы не усобицы князей,
То как же ордам дали бы по мордам!

Но только подлость радовалась зря.
С богатырем недолговечны шутки:
Да, можно обмануть богатыря,
Но победить – вот это уже дудки!

Ведь это было так же бы смешно,
Как, скажем, биться с солнцем и луною.
Тому порукой – озеро Чудское,
Река Непрядва и Бородино.

И если тьмы тевтонцев иль Батыя
Нашли конец на родине моей,
То нынешняя гордая Россия
Стократ еще прекрасней и сильней!

И в схватке с самой лютою войною
Она и ад сумела превозмочь.
Тому порукой – города-герои
В огнях салюта в праздничную ночь!

И вечно тем сильна моя страна,
Что никого нигде не унижала.
Ведь доброта сильнее, чем война,
Как бескорыстье действеннее жала.

Встает заря, светла и горяча.
И будет так вовеки нерушимо.
Россия начиналась не с меча,
И потому она непобедима!


Em có thể chờ anh – Asadov

October 28, 2011

* * *
Em có thể chờ anh
Rất lâu và chung thuỷ,
Một, hai năm, cả đời
Hàng đêm em không ngủ!

Mặc những tờ lịch cũ
Rơi như lá trong vườn,
Miễn là tình em mãi
Bên anh luôn vấn vương!

Em có thể theo anh
Vượt rừng rậm non ngàn
Vượt hoang mạc không đường
Thẳm sâu khe núi hiểm
Quỷ sứ có đến đâu!

Vượt qua mọi trở ngại
Không than vãn một câu,
Em biết, không vô ích
Anh không phản bội đâu.

Em có thể hiến dâng
Mọi thứ đời em có.
Em có thể thay anh
Nhận mọi điều trăn trở.

Em sẽ luôn hạnh phúc
Tặng anh cả thế gian
Em biết không vô ích
Em yêu anh vô vàn!

* * *
Я могу тебя очень ждать,
Долго-долго и верно-верно,
И ночами могу не спать
Год, и два, и всю жизнь, наверно!

Пусть листочки календаря
Облетят, как листва у сада,
Только знать бы, что все не зря,
Что тебе это вправду надо!

Я могу за тобой идти
По чащобам и перелазам,
По пескам, без дорог почти,
По горам, по любому пути,
Где и черт не бывал ни разу!

Все пройду, никого не коря,
Одолею любые тревоги,
Только знать бы, что все не зря,
Что потом не предашь в дороге.

Я могу для тебя отдать
Все, что есть у меня и будет.
Я могу за тебя принять
Горечь злейших на свете судеб.

Буду счастьем считать, даря
Целый мир тебе ежечасно.
Только знать бы, что все не зря,
Что люблю тебя не напрасно!

Эдуард Асадов. Зарницы войны.
Повесть. Стихи. Поэмы.
Москва: Военное изд-во, 1989.


Trong hầm – E. Asadov

September 9, 2011

В ЗЕМЛЯНКЕ

Огонек чадит в жестянке,
Дым махорочный столбом…
Пять бойцов сидят в землянке
И мечтают кто о чем.

В тишине да на покое
Помечтать оно не грех.
Вот один боец с тоскою,
Глаз сощуря, молвил: “Эх!”

И замолк, второй качнулся,
Подавил протяжный вздох,
Вкусно дымом затянулся
И с улыбкой молвил: “Ох!”

“Да”,- ответил третий, взявшись
За починку сапога,
А четвертый, размечтавшись,
Пробасил в ответ: “Ага!”

“Не могу уснуть, нет мочи! –
Пятый вымолвил солдат. –
Ну чего вы, братцы, к ночи
Разболтались про девчат!”

Эдуард Асадов. Остров Романтики.
Москва: Молодая гвардия, 1969.

Trong hầm

Trong ống bơ lửa đèn soi leo lét
Khói thuốc mịt mù ấm áp không gian…
Năm người lính trong một căn hầm nhỏ
Cùng lặng im trong giây phút mơ màng.

Yên tĩnh hiếm hoi lính ta tận hưởng,
Tội lỗi gì đâu những giấc mơ vàng.
Trong đêm thanh bỗng thấy tiếng một chàng,
Mắt nheo nheo, chàng thở dài đánh sượt.

Rồi im lặng. Chàng thứ hai vùng dậy,
Tránh không buông một tiếng thở dài theo
Rít ngon lành làn khói thuốc thật sâu
Và nói “Ồ!” – miệng rộng cười toe toét.

“Có thế chứ”,- Chàng thứ ba lên tiếng,
Và loay hoay mang ủng lính ra lau.
Chàng thứ tư, hồn để tận đẩu đâu,
Giọng trầm trầm trả lời ngay: “Đúng thế!”

“Không thể nào chợp mắt với các anh! –
Người thứ năm càu nhàu, ngái ngủ. –
Chuyện các nàng buôn suốt ngày chưa đủ,
Đêm xuống rồi còn buôn tiếp, anh em!”


В женщине качеств – полным-полно – Asadov

January 12, 2009

Bài này lẽ ra nên bày mẹt, nhưng mà đến tớ cũng chả nhếch mép cười nổi khi đọc bản dịch này của chính mình. Thôi chẳng bon chen ở chợ Bắc Qua nữa, nhạt quá…

В женщине качеств – полным-полно

Эдуард Асадов

В женщине качеств – полным-полно:
Хитрость, любовь, красота, веселье.
Женщина в сущности – то же вино:
Пить хорошо. Тяжело похмелье.

Phái đẹp có biết bao phẩm chất…

Eduard Asadov

Phái đẹp có biết bao phẩm chất:
Đẹp, tinh ranh, vui vẻ, yêu chiều.
Phái đẹp như rượu nho ngây ngất:
Uống ngon bao nhiêu, say đáng sợ bấy nhiêu.


Tớ với cậu quyết từ nay kết bạn – Eduard Asadov

January 9, 2009

Tớ với cậu quyết từ nay kết bạn

Eduard Asadov

Tớ với cậu quyết từ nay kết bạn
Chuyện vặt trái tim chẳng bận đến ai,
Tớ với cậu quyết từ nay nhất định
Cao hơn hôn với ngao ngán thở dài…

Nào thở dài, nào trăng sao, nào hẹn
Ghế đá công viên có để làm gì.
Ta nghiêm túc, thông minh hơn hẳn
Những “ố”, “á” kia xuẩn ngốc lê thê.

Nếu ai đó trong vũ hội có mời
Cậu cùng nhảy trong cuộc vui ồn ã,
Tớ sẽ chỉ bật ngón tay – chuyện nhỏ
Thích thì xin nhảy với hắn cả đời,
Tớ là bạn thôi. Việc gì đâu cơ chứ.

Ừ nhưng mà nếu tớ cùng một bé
Xoay tròn trong gió lúc xuân về,
Cậu ngấm nguýt nhún vai thật khẽ,
Rồi cứ thằng thừng nhưng tinh tế:
– Tìm được ả chuột đồng! Cậu giỏi ghê!

Cậu làm mọi người được mẻ cười kìa.-
Rồi thì thầm nói thêm, cau có:
– Bạn thân ơi, nghe tớ thật lòng
Đừng có nhảy với cô này nữa nhé!

Tớ với cậu là bạn nghiêm chỉnh thế!
Những phải lòng với tiếng trái tim rung…
Mà với mình những chuyện tương tự thế,
Nghe thật buồn cười, cậu thấy không!

Rồi một lần, bóng hoàng hôn chạng vạng
Rẽ ngang từ đại lộ đến nhà ga
Cậu bỗng nép bên vai tớ nói:
– Ôm tớ đi nào… nhưng anh trai ấy,
Chả hiểu vì sao tớ thấy lạnh lạnh là…

Ôm cậu trong tay tớ cất lời vui vẻ,
Tai vẫn nghe tiếng tim đập thình thình:
– Bạn gái ơi, cho tớ hôn cậu nhé,
Như bạn bè thôi, có được chăng?

Tớ hôn cậu cho đến khi trời sáng,
Tới khi cậu hôn lại tớ mới thôi.
Cậu hôn tớ, vẫn muốn tớ nhớ lời:
– Tớ chỉ hôn như là em gái cậu.

Ngàn sao cười long lanh chế nhạo,
Rồi lặng thầm tắt lịm trên trời.
Tớ với cậu từ lâu kết bạn rồi,
Có gì xấu giữa chúng mình đâu chứ!

Không ai ngăn cản chúng mình đâu nhỉ?
Bởi chẳng ở đâu có một lời nào,
Rằng bạn bè thân thiết đã từ lâu,
Không được kết hôn, suốt đời gắn bó?

Và từ nay tớ cho là thế:
Phải lòng nhau cũng chuyện vặt thôi mà.
Tớ với cậu là bạn bè nghiêm chỉnh,
Kinh nghiệm đầy mình, tớ khỏi phải nói ra…
Мы решили с тобой дружить

Эдуард Асадов

Мы решили с тобой дружить,
Пустяками сердец не волнуя.
Мы решили, что надо быть
Выше вздоха и поцелуя…

Для чего непременно вздох,
Звезды, встречи… скамья в аллее?
Эти глупые “ах” да “ох”!..
Мы – серьезнее и умнее!

Если кто-то порой на танцах
Приглашал тебя в шумный круг,
Я лишь щелкал презрительно пальцем –
Можешь с ним хоть навек остаться.
Что за дело мне? Я же друг!

Ну а если с другой девчонкой
Я кружил на вешнем ветру,
Ты, плечами пожав в сторонке,
Говорила потом мне тонко:
– Молодец! Нашел кенгуру!

Всех людей насмешил вокруг.-
И, шепнув, добавляла хмуро:
– Заявляю тебе, как друг:
Не танцуй больше с этой дурой!

Мы дружили с тобой всерьез!
А влюбленность и сердца звон…
Да для нас подобный вопрос
Просто-напросто был смешон!

Как-то в сумрак, когда закат
От бульваров ушел к вокзалу,
Ты, прильнув ко мне, вдруг сказала:
– Что-то очень прохладно стало,
Ты меня обними… как брат…

И, обняв, я сказал ликуя,
Слыша сердца набатный стук:
– Я тебя сейчас поцелую!
Поцелую тебя… как друг…

Целовал я тебя до утра,
А потом и ты целовала
И, целуя, все повторяла:
-Это я тебя, как сестра…

Улыбаясь, десятки звезд
Тихо гасли на небосводе.
Мы решили дружить всерьез.
Разве плохо у нас выходит?

Кто и в чем помешает нам?
Ведь нигде же не говорится,
Что надежным, большим друзьям
Запрещается пожениться?

И отныне я так считаю:
Все влюбленности – ерунда.
Вот серьезная дружба – да!
Я по опыту это знаю…


Эдуард Асадов – Улетают птицы

September 8, 2008
Эдуард Аркадьевич Асадов

Улетают птицы

Осень паутинки развевает,
В небе стаи будто корабли –
Птицы, птицы к югу улетают,
Исчезая в розовой дали…

Сердцу трудно, сердцу горько очень
Слышать шум прощального крыла.
Нынче для меня не просто осень –
От меня любовь моя ушла.

Улетела, словно аист-птица,
От иной мечты помолодев,
Не горя желанием проститься,
Ни о чем былом не пожалев.

А былое – песня и порыв.
Юный аист, птица-длинноножка,
Ранним утром постучал в окошко,
Счастье мне навечно посулив.

О любви неистовый разбег!
Жизнь, что обжигает и тревожит.
Человек, когда он человек,
Без любви на свете жить не может.

Был тебе я предан, словно пес,
И за то, что лаской был согретым,
И за то, что сына мне принес
В добром клюве ты веселым летом.

Как же вышло, что огонь утих?
Люди говорят, что очень холил,
Лишку сыпал зерен золотых
И давал преступно много воли.

Значит, баста! Что ушло – пропало.
Я солдат. И, видя смерть не раз,
Твердо знал: сдаваться не пристало,
Стало быть, не дрогну и сейчас.

День окончен, завтра будет новый.
В доме нынче тихо… никого…
Что же ты наделал, непутевый,
Глупый аист счастья моего?!

Что ж, прощай и будь счастливой, птица!
Ничего уже не воротить.
Разбранившись – можно помириться.
Разлюбивши – вновь не полюбить.

И хоть сердце горе не простило,
Я, почти чужой в твоей судьбе,
Все ж за все хорошее, что было,
Нынче низко кланяюсь тебе…

И довольно! Рву с моей бедою.
Сильный духом, я смотрю вперед.
И, закрыв окошко за тобою,
Твердо верю в солнечный восход!

Он придет, в душе растопит снег,
Новой песней сердце растревожит.
Человек, когда он человек,
Без любви на свете жить не может.

Eduard Arkadjevich Asadov

Chim từng đàn bay đi

Mùa thu giăng mạng nhện phất phơ,
Từng đàn giữa trời như tàu trên biển cả –
Chim di trú bay về Nam hối hả
Mờ khuất trong màu hồng phía xa xa …

Trái tim nặng nề, trái tim cay đắng quá
Nghe tiếng chim vỗ cánh lúc biệt ly
Nào phải chỉ riêng thu đang từ giã
Tình yêu của tôi cũng rời tôi đi xa.

Tình bay đi rồi, như con cò di trú
Trẻ lại nhờ đổi khác một ước mơ,
Mong ước biệt ly không cháy bỏng bao giờ,
Và cũng chẳng bao giờ tiếc hoài về quá khứ

Mà quá khứ là bài ca và cảm hứng.
Con cò chân dài, xinh xẻo mới ra ràng,
Một sớm mai nào gõ vào cửa sổ
Tiên đoán cho tôi về hạnh phúc vĩnh hằng.

Ôi tình yêu thăng hoa không ngăn nổi!
Đầy trắc trở và thử thách, cuộc sống ơi,
Là con người, con người theo đúng nghĩa,
Thiếu tình yêu không thể sống trên đời.

Tôi đã trung thành với em như con chó
Vì em mang dịu dàng sưởi ấm cho tôi,
Vì em tặng cho tôi con trai nhỏ,
Trong cái mỏ ấm êm một hè vui.

Ngọn lửa nồng, sao đã tắt mất rồi?
Vì tôi quá nuông em, người đời nói,
Như hạt giống vàng gieo thừa thãi
Và tự do, tôi cho cũng quá nhiều.

Thôi, đã đủ! Qua rồi là đã mất.
Lính như tôi, thấy chết đã mấy lần,
Tôi biết lắm, đừng buông xuôi dễ thế,
Cả giờ đây, tôi cũng chẳng run chân.

Ngày đã hết, mai sẽ sang ngày mới.
Nhà chẳng có ai nên lặng lẽ quá cơ…
Mi đã làm gì thế hỡi con cò,
Ngốc nghếch định mang cho ta hạnh phúc?

Từ biệt thôi, biết làm gì nữa,
Những gì đã qua chẳng lấy lại được nào.
Cãi nhau rồi còn có thể giảng hoà,
Nhưng đã thôi yêu, yêu thêm khó biết bao.

Dù trái tim đau một lần không tha thứ
Tôi mãi xa rồi trong số phận của em,
Vì những gì đã qua, những gì là tốt đẹp
Cúi thấp mình trước em đấy, tôi xin…

Thế là đủ, tôi vươn lên cùng tai hoạ.
Nhìn về tương lai, tôi vẫn vững tâm mà.
Rồi, đóng cửa sổ không chờ em nữa,
Tôi chờ bình minh tới bao la!

Bình minh lên, tuyết trong hồn tan hết,
Bài ca mới vang lên rung tim tôi.
Là con người, con người theo đúng nghĩa,
Thiếu tình yêu không thể sống trên đời.