Julia Drunina – Không thể quen với cái nóng được nào…

February 27, 2014

Julia Drunina làm quen với Alexei Kapler năm 1954, và hai người đã phải lòng nhau ngay lập tức, nhưng Julia còn đấu tranh với tình cảm của mình suốt 6 năm sauu để không phản bội chồng và giữ gìn tổ ấm gia đình.

Không thể quen với cái nóng được nào,
Đành chịu đựng, nghiến răng, và đừng ngã, –
Hai chúng ta mãi lạc trên đồng lạ,
Trong miền hoang có tên gọi Khát khao.

Nơi ta không thể uống cho  đủ nước,
Bụi nóng khô theo gió xoáy lên cao.
Nơi chim trời quá mệt đành rũ cánh,
Quyến rũ gọi ta ảo ảnh tận nơi nào…

1958

Нельзя привыкнуть к дьявольскому зною

Нельзя привыкнуть к дьявольскому зною,
Все вытерпеть, сжать зубы, не упасть,—
Мы каждый раз бредем, как целиною,
По той стране, что называют “Страсть”,
Где невозможно досыта напиться,
Где ветер пыль горячую кружит,
Где падают измученные птицы,
Где манят и морочат миражи…
1958


Konstantin Balmont – Nàng đến bên tôi…

February 25, 2014

Vẫn như thường lệ, mình chả mấy khi hiểu anh Konstantin Balmont

Nàng đến bên tôi, lặng lẽ như màn đêm,
Nhìn tôi bằng cặp mắt nhung tím êm đềm,
Khi những giọt sương mềm rơi thành vạch sáng,
Nàng đến bên tôi, lặng lẽ như màn đêm,
Như màn đêm không lời len lén đến bên.

Đáy sâu bí mật nàng nhìn thấu tận cùng,
Nhìn thấy một tôi khác trong tấm gương câm,
Tôi – như gương mặt nàng, nàng – như chiếc bóng
Tôi và nàng cùng lặng ngước nhìn miệng vực
Nơi ánh sao cháy lên, bí ẩn đến vô cùng.

Константин Бальмонт
Она пришла ко мне, молчащая, как ночь,
Глядящая, как ночь, фиалками-очами,
Где росы кроткие звездилися лучами,
Она пришла ко мне — такая же точь-в-точь,
Как тиховейная, как вкрадчивая ночь.

Ее единый взгляд проник до глуби тайной,
Где в зеркале немом — мое другое я,
И я — как лик ея, она — как тень моя,
Мы молча смотримся в затон необычайный,
Горящий звездностью, бездонностью и тайной


Hạnh phúc – Bản gốc tìm thấy trên mạng. Chả biết tác giả là ai nữa.

February 22, 2014

Ngày của mẹ bắt đầu từ hạnh phúc
Hạnh phúc dậy lâu rồi, sớm nhất nhà!
Hạnh phúc mỉm cười với mẹ , với cha,
Rồi cứ thế hạnh phúc cười thành tiếng.

Hạnh phúc bước trên sàn nhà lẫm chẫm,
Chân đi đất và chưa kịp mặc quần,
Hạnh phúc của mẹ còn để hở mông,
Hạnh phúc của mẹ còn khờ dại lắm.

Còn nghịch ngợm, và còn hay quấy khóc,
Làm gẫy chỗ này, làm rơi vỡ đằng kia,
Phía trên môi sữa chua vẽ hàng ria…
Kìa hạnh phúc đang chạy về phía mẹ!

Счастье

День со счастья начинается,
Счастье встало раньше всех!
Счастье маме улыбается,
Развернув улыбку в смех.

Счастье по полу зашлёпало,
Босиком и без штанов,
Моё счастье голопопое,
Несмышленое оно,

Шабутное и несмирное,
Тут — ломает, там — крушит,
Над губой — усы кефирные…
Вот оно ко мне бежит!

 


Lev Oshanin – Sẽ qua hết

February 12, 2014

Em sẽ lại thầm thì hát tôi nghe
Về một ngày vừa đi qua Trái đất,
Trong tương lai, đâu đó trên trần thế.
Ngày này ta sẽ nhớ lại cùng nhau.

Ta sẽ nhớ, trăng trong veo trôi nổi
Trên nền trời đêm mát rượi thẳm sâu.
Cùng với anh, em hãy thôi trăn trở
Rằng tất cả mọi điều sẽ qua mau.

Sẽ qua hết, cả vui sướng, buồn đau
Sẽ qua hết, bởi đó là tiền định.
Sẽ qua hết, em chỉ cần tin tưởng,
Rằng chỉ tình yêu mãi mãi vẫn còn.

Em thầm thì hát về những cánh buồm
Thuyền vượt biển không sợ gì dông bão.
Hát rằng cả thế gian này tồn tại,
Vì  tình yêu, tình đôi lứa chúng ta.

Em thầm thì về nhịp đập trái tim
Không mệt mỏi khi người yêu bên cạnh.
Sẽ qua hết, em chỉ cần tin tưởng,
Rằng chỉ tình yêu mãi mãi vẫn xanh.

Em sẽ lại thầm thì hát tôi nghe
Về một ngày vừa đi qua Trái đất,
Trong tương lai, đâu đó trên trần thế.
Ngày này ta sẽ nhớ lại cùng nhau.

Ta sẽ nhớ một vì sao xanh thẳm
Trên vòm trời rọi sáng suốt đêm thâu.
Em cùng anh, ta hãy thôi trăn trở
Rằng tất cả mọi điều sẽ qua mau.

Лев ОШАНИН

Все пройдет

Вновь о том что день уходит с Земли
Ты негромко спой мне
Этот день быть может где-то вдали
Мы не однажды вспомним
Вспомним как прозрачный месяц плывет
Над ночной прохладой
Лишь о том что все пройдет
Вспоминать не надо
Лишь о том что все пройдет
Вспоминать не надо
Все пройдет и печаль и радость
Все пройдет так устроен свет
Все пройдет только верить надо
Что любовь не проходит нет
Спой о том как вдаль плывут корабли
Не сдаваясь бурям
Спой о том что ради нашей любви
Весь этот мир придуман
Спой о том что биться не устает
Сердце с сердцем рядом
Лишь о том что все пройдет
Вспоминать не надо
Лишь о том что все пройдет
Вспоминать не надо
Все пройдет и печаль и радость
Все пройдет так устроен свет
Все пройдет только верить надо
Что любовь не проходит нет
Вновь о том что день уходит с Земли
Ты негромко спой мне
Этот день быть может где-то вдали
Мы не однажды вспомним
Вспомним как звезда всю ночь напролет
Смотрит синим взглядом
Лишь о том что все пройдет
Вспоминать не надо
Лишь о том что все пройдет
Вспоминать не надо
Все пройдет и печаль и радость
Все пройдет так устроен свет
Все пройдет только верить надо
Что любовь не проходит нет
Не проходит нет не проходит нет


Pushkin A.S – Trích đoạn từ “Evgeni Onegin”

February 11, 2014

Tuyết bị nắng mùa xuân đuổi,
Rời khỏi những đỉnh núi cao,
Chảy tràn thành bao dòng suối
Xuống những đồng cỏ lao xao.

Thiên nhiên mỉm cười rạng rỡ
Ngái ngủ đón mùa xuân về.
Cả một trời xanh sóng sánh
Tràn qua những cánh rừng thưa
Cành xanh như phủ lông tơ.
Ríu rít bầy ong rời tổ
Bay đi những cánh rừng xa
Thung sâu khô dần, hoa nở;
Ồn tiếng gia súc họp đàn,
Đêm vắng họa mi ca vang.

A.С. Пушкин

* * *

Гонимы вешними лучами,
С окрестных гор уже снега
Сбежали мутными ручьями
На потопленные луга.

Улыбкой ясною природа
Сквозь сон встречает утро года;
Синея блещут небеса.
Еще прозрачные, леса
Как будто пухом зеленеют.
Пчела за данью полевой
Летит из кельи восковой.
Долины сохнут и пестреют;
Стада шумят, и соловей
Уж пел в безмолвии ночей.