Ольга Берггольц – Во имя лучшего слова,

August 28, 2008

Ольга Берггольц

———————————————————–

Во имя лучшего слова,
одного с тобою у нас,
ты должен
влюбиться снова,
сказать мне об этом сейчас.

Смотри, ты упустишь время!
Тяжелой моей любви
счастливое, гордое бремя,
не медля, обратно зови.

Ты лучшей не сыщешь доли,
высот не найдешь других,
ибо в ней – последняя воля,
последний воздух Двоих.

Olga Berggolts

————————————————

Nhân danh một lời cao quý nhất
Một lời thôi riêng giữa chúng ta,
Tỏ tình với em
ngay lúc này anh nhé,
Anh nên yêu thêm một lần nữa mà.

Kìa anh, thời cơ đang qua đấy!
Níu lại đi anh, chớ chần chừ,
Cái gánh tình em nếu có nặng nề
Cũng chỉ vì tự hào và hạnh phúc.

Vẹn tròn hơn anh sẽ không có được,
Cao vời hơn sẽ không có đâu anh,
Vì tình em – là ý chí tột cùng,
Bầu không khí cuối cùng cho đôi lứa.


Aлександр Блок – Мы встречались с тобой на закате…

August 25, 2008
Aлександр Блок

Мы встречались с тобой на закате…

* * *

Мы встречались с тобой на закате.
Ты веслом рассекала залив.
Я любил твое белое платье,
Утонченность мечты разлюбив.

Были странны безмолвные встречи.
Впереди – на песчаной косе
Загорались вечерние свечи.
Кто-то думал о бледной красе.

Приближений, сближений, сгорании
Не приемлет лазурная тишь…
Мы встречались в вечернем тумане,
Где у берега рябь и камыш.

Ни тоски, ни любви, ни обиды,
Всё померкло, прошло, отошло..
Белый стан, голоса панихиды
И твое золотое весло.

13 мая 1902

Alexander Blok

Anh gặp em khi hoàng hôn xuống…

* * *

Anh gặp em khi hoàng hôn xuống
Chèo em buông rẽ mặt vịnh êm đềm.
Anh phải lòng áo em trắng trinh nguyên,
Và thôi yêu những giấc mơ tinh tế.

Những cuộc gặp trong lặng im thật lạ.
Đằng kia – trên doi cát phía xa
Những cây nến trong đêm toả sáng
Và ai đang nghĩ về sắc đẹp nhạt nhoà.

Cái tĩnh lặng trong veo không chấp nhận
Lại gần nhau, làm thân và cháy mất…
Ta gặp nhau trong một tối sương mù
Nơi sóng lăn tăn bên lau sậy phủ bờ.

Không buồn, không yêu, không hờn giận,
Tất cả qua rồi, tắt ngấm, bị lãng quên…
Tiếng nguyện cầu và bóng ai áo trắng
Và mái chèo em loáng ướt dưới trăng đêm.

13 tháng 5- 1902


Николай Рубцов – Khi nhạc buồn bên tai đang vang vọng

August 12, 2008
Николай Рубцов

* * *

В минуты музыки печальной
Я представляю желтый плес,
И голос женщины прощальный,
И шум порывистых берез,

И первый снег под небом серым
Среди погаснувших полей,
И путь без солнца, путь без веры
Гонимых снегом журавлей…

Давно душа блуждать устала
В былой любви, в былом хмелю,
Давно понять пора настала,
Что слишком призраки люблю.

Но все равно в жилищах зыбких —
Попробуй их останови!—
Перекликаясь, плачут скрипки
О желтом плесе, о любви.

И все равно под небом низким
Я вижу явственно, до слез,
И желтый плес, и голос близкий,
И шум порывистых берез.

Как будто вечен час прощальный,
Как будто время ни при чем…
В минуты музыки печальной
Не говорите ни о чем.

<1966>

Николай Рубцов. Стихотворения.
Поэзия XX века. Москва: Профиздат, 1998.

Nicolai Rubtsov

* * *

Khi nhạc buồn bên tai đang vang vọng
Tôi hình dung mặt nước vàng gợn sóng,
Và giọng em chào từ biệt ngày nào,
Và bạch dương reo ngắt quãng, rì rào.

Tuyết đầu mùa rơi dưới trời xám lạnh
Trên những cánh đồng tới lúc tàn phai,
Không còn niềm tin, thiếu cả mặt trời
Những đàn sếu bị tuyết về xua đuổi…

Hồn phiêu lãng từ lâu nay mệt mỏi
Trong cơn say dài, trong mối tình xưa,
Tôi phải hiểu từ lâu rồi mới phải,
Tôi quá yêu những vang bóng vẩn vơ.

Chúng thấm trong từng mạch máu thớ da —
Thử mà xem, không thể nào ngăn nổi! —
Và đáp lời, tiếng vĩ cầm nức nở
Về mặt nước vàng, về mối tình thơ.

Để dưới bầu trời nặng trĩu nhường kia
Tôi rơi lệ thấy lại ngay trước mắt,
Mênh mông nước vàng, và giọng nói quen
Và ngắt quãng tiếng bạch dương réo rắt.

Dường như là vĩnh cửu lúc biệt ly ,
Thời gian giờ đây chẳng có nghĩa gì…
Khi nhạc buồn bên tai đang vang vọng
Ta xin người hãy đừng nói điều chi.

<1966>

Николай Рубцов. Стихотворения.
Поэзия XX века. Москва: Профиздат, 1998.


И вечный бой… Иосиф Бродский

August 7, 2008
И вечный бой…

Иосиф Бродский

И вечный бой.
Покой нам только снится.
И пусть ничто
не потревожит сны.
Седая ночь,
и дремлющие птицы
качаются от синей тишины.

И вечный бой.
Атаки на рассвете.
И пули,
разучившиеся петь,
кричали нам,
что есть еще Бессмертье…
… А мы хотели просто уцелеть.

Простите нас.
Мы до конца кипели,
и мир воспринимали,
как бруствер.
Сердца рвались,
метались и храпели,
как лошади,
попав под артобстрел.

…Скажите… там…
чтоб больше не будили.
Пускай ничто
не потревожит сны.
…Что из того,
что мы не победили,
что из того,
что не вернулись мы?..

Và cuộc chiến này là vĩnh cửu…

Iosif Brodsky

Và cuộc chiến này là vĩnh cửu
Bình yên ta chỉ có trong mơ.
Ta cầu mong để không bao giờ
Những giấc mơ bị làm gián đoạn.
Ngoài kia không gian đêm bàng bạc,
Những con chim nhỏ cũng đang mơ
Đu đưa bởi tĩnh lặng xanh lơ.

Và cuộc chiến này là vĩnh cửu
Bình minh lên trận chiến đợi ta.
Những viên đạn quên cách hát ca,
Thét trên đường bay để ta nghe,
Rằng Bất tử vẫn còn đâu đó…
…Còn ta mong lành lặn trở về.

Chúng tôi xin, hãy tha thứ nhé.
Chúng tôi sục sôi đến hết mình,
Cả thế gian này chúng tôi nhìn
Như bờ cao bên ngoài công sự.
Trong lồng ngực tim như muốn vỡ,
Đập cuồng điên, khắc khoải lồng lên,
Như đàn ngựa dưới làn đạn lửa.

…Hãy nói giùm… phía trên kia nhé,
Đừng bao giờ đánh thức chúng tôi.
Để những giấc mơ êm đềm trôi
Không bao giờ bị làm gián đoạn.

Thì đã sao nào,
khi chúng tôi không chiến thắng,
Thì đã sao nào,
khi chúng tôi không thể trở về?…


A. Блок – Thời úa tàn chúng ta từng gặp mặt…

August 6, 2008
A. Блок

* * *

В эти желтые дни меж домами
Мы встречаемся только на миг.
Ты меня обжигаешь глазами
И скрываешься в темный тупик…

Но очей молчаливым пожаром
Ты недаром меня обдаешь,
И склоняюсь я тайно недаром
Пред тобой, молчаливая ложь!

Ночи зимние бросят, быть может,
Нас в безумный и дьявольский бал,
И меня, наконец, уничтожит
Твой разящий, твой взор, твой кинжал!

6 октября 1909

A. Blok

* * *

Thời úa tàn chúng ta từng gặp mặt
Chỉ một giây thôi giữa những ngôi nhà.
Em thiêu cháy tôi chỉ bằng ánh mắt
Rồi bóng em trong ngõ tối tan nhoà…

Nhưng đám lửa trong mắt em câm lặng
Nhấn chìm tôi không vô ích đâu mà,
Và lặng thinh trước em tôi cúi thấp,
Gian dối lặng thầm, nào phải vô nguyên.

Có thể lắm, những đêm đông lạnh giá
Sẽ đẩy ta vào vũ hội cuồng điên.
Để rồi tôi, cuối cùng, đành chấp nhận
Dưới mắt em như dao sắc, vong thân!

6 tháng 10 năm 1909


Ф. Тютчев – Есть в осени первоначальной

August 5, 2008

Ф. Тютчев

Есть в осени первоначальной
Короткая, но дивная пора —
Весь день стоит как бы хрустальный,
И лучезарны вечера…
Где бодрый серп гулял и падал колос,
Теперь уж пусто всё – простор везде,-
Лишь паутины тонкий волос
Блестит на праздной борозде.
Пустеет воздух, птиц не слышно боле,
Но далеко еще до первых зимних бурь
И льется чистая и теплая лазурь
На отдыхающее поле…

Fedor Tyutchev
Quỳnh Hương dịch

… Có những ngày đầu thu sao đẹp thế
Tuy ngắn thôi, nhưng lộng lẫy vô cùng —
Như pha lê suốt ngày nắng sáng trong,
Và những buổi chiều huy hoàng rực rỡ…

Chỗ liềm vung lên chờ bông lúa đổ
Chẳng còn gì – đồng trải rộng khắp nơi, –
Chỉ còn mỗi sợi tơ mỏng manh thôi
Nhện chăng ngang luống đất bừa thừa thãi.

Không gian trống, chim không còn hót nữa,
Nhưng bão tuyết mùa đông hãy còn xa.
Mà màu xanh ấm áp vẫn chan hoà
Rót xuống đồng đang thảnh thơi nằm nghỉ…


Белла Ахмадулина – Không đề

August 5, 2008

Белла Ахмадулина
—————————————————————-

О, еще с тобой случится
всё – и молодость твоя.
Когда спросишь: “Кто стучится?”
Я отвечу: “Это я!”

Это я! Ах, поскорее
выслушай и отвори.
Стихнули и постарели
плечи бедные твои.

Я нашла тебе собрата –
листик с веточки одной.
Как же ты стареть собрался,
не советуясь со мной!

Ах, да вовсе не за этим
я пришла сюда одна.
Это я – ты не заметил.
Это я, а не она.

Над примятою постелью,
в сумраке и тишине,
я оранжевой пастелью
рисовала на стене.

Рисовала сад с травою,
человечка с головой,
чтобы ты спросил с тревогой:
“Это кто еще такой?”

Я отвечу тебе строго:
“Это я, не спорь со мной.
Это я – смешной и стройный
человечек с головой”.

Поиграем в эту шалость
и расплачемся над ней.
Позабудем мою жалость,
жалость к старости твоей.

Чтоб ты слушал и смирялся,
становился молодой,
чтобы плакал и смеялся
человечек с головой.

1957

Белла Ахмадулина.
Всемирная библиотека поэзии.
Ростов-на-Дону, “Феникс”, 1998.

Bella Akhmadulina
——————————

Cậu và tuổi trẻ của cậu
Chờ đấy, chuyện sẽ xẩy ra.
Cậu hỏi: “Ai đang gõ cửa?”
Tớ nói: “Là tớ đây mà!”

Tớ đấy! Cậu hãy nhanh nào
Nghe tớ và ra mở cửa.
Cậu lặng người dúm cả vai,
Đôi vai già nua khốn khổ.

Tớ đã tìm cho cậu bạn –
Lá cùng một cành rồi mà.
Sao chưa hỏi ý kiến tớ,
Mà cậu đã toan về già!

Ồ, không phải vì chuyện ấy
Mà tớ đến đây một mình.
Tớ đấy – cậu không để ý
Tớ đến – không phải cô ta.

Tớ sẽ ngồi trong chăn ấm,
Phòng ngủ tĩnh lặng tối mờ,
Màu nước da cam tớ lấy
Vẽ ngay lên tường trong nhà.

Tớ vẽ vườn đang xanh cỏ,
Con người nhỏ có cái đầu,
Để rồi cậu lo lắng hỏi :
“Ai đây, tớ chẳng biết đâu?”

Và tớ trả lời nghiêm chỉnh:
“Tớ đấy, đừng có cãi nha.
Trông cân đối và ngộ nghĩnh
Con người nhỏ có đầu mà”.

Chúng mình cùng đùa một chút
Rồi chút nữa cùng khóc oà.
Để cùng quên lòng thương hại
Thương hại bởi cậu đã già.

Để cậu nghe và chấp nhận,
Quay lại thời trẻ đi thôi,
Để lại khóc và lại cười
Con người nhỏ có đầu ơi.

1957

Белла Ахмадулина.
Всемирная библиотека поэзии.
Ростов-на-Дону, “Феникс”, 1998.


Алексей Плещеев – ОСЕНЬ

August 4, 2008
Алексей Плещеев

ОСЕНЬ
——————————————–

Осень наступила,
Высохли цветы,
И глядят уныло
Голые кусты.

Вянет и желтеет
Травка на лугах,
Только зеленеет
Озимь на полях.

Туча небо кроет,
Солнце не блестит,
Ветер в поле воет,
Дождик моросит..

Зашумели воды
Быстрого ручья,
Птички улетели
В теплые края.

Alexei Plesheev

Mùa thu
———————————-

Mùa thu đã đến rồi,
Hoa rời cành, tàn úa,
Những cành cây trụi trơ
Nhìn sao mà buồn quá.

Trên đồng se se lạnh
Thảm cỏ ngả màu vàng
Còn chút xanh muộn màng
Lúa vụ đông sắp ngủ.

Bầu trời mây vần vũ,
Vầng dương cũng ngại soi,
Gió gào thét trên đồi,
Mưa phùn bay lất phất…

Dòng suối trong hát nốt
Bài ca mùa thu sang,
Chim tránh rét từng đàn
Bay về miến nắng ấm.


После дождя – Рябинин М.

August 3, 2008
После дождя

Рябинин М.

Дождь порой на чьи-то слёзы похож,
Только горечи в его каплях нет.
И земля с волненьем ждёт каждый дождь
С той поры, как существует белый свет.

После дождя светлого и долгого,
После дождя тёплого и доброго,
После дождя щедрого и звонкого
Приходят чудеса.

После дождя деревья распускаются,
После дождя люди улыбаются,
После дождя влюблённые встречаются,
Синеют небеса после дождя.

Не жалей дождя, который прошёл,
Он немало добрых дел натворил.
Будет всё у нас с тобой хорошо,
Мне не зря об этом дождик говорил.

После дождя светлого и долгого,
После дождя тёплого и доброго,
После дождя щедрого и звонкого
Приходят чудеса.

Ты выходи на улицу умытую,
Ты распростись с прошлыми обидами,
И все вокруг счастью позавидуют
Нашему с тобой! После дождя.

Sau cơn mưa

M. Riabinin

Mưa đôi khi cũng giống như nước mắt,
Dù nước mưa không có vị đắng cay.
Đất khát khao chờ mưa đến mỗi ngày
Kể từ khi thế giới này tồn tại.

Sau mỗi trận mưa kéo dài, trong vắt,
Sau mỗi trận mưa ấm áp, ngọt lành,
Sau mỗi trận mưa hào phóng, quên mình
Thế giới đợi chờ bao điều kỳ diệu.

Mưa tạnh rồi cây lá ngời phản chiếu,
Mưa tạnh rồi nhân gian nở nụ cười,
Mưa tạnh rồi ta tới gặp nhau thôi,
Trời biếc xanh khi cơn mưa đã tạnh.

Em đừng tiếc cơn mưa vừa tạnh nhé
Mưa đã cho đời bao sự tốt lành.
Sẽ ấm êm chuyện tình cảm đôi mình,
Bởi mưa đã hứa như thế với anh.

Sau mỗi trận mưa kéo dài, trong vắt,
Sau mỗi trận mưa ấm áp, ngọt lành,
Sau mỗi trận mưa hào phóng, quên mình
Thế giới đợi chờ bao điều kỳ diệu.

Phố dưới chân em mưa vừa rửa sạch,
Em hãy quên đi mọi nỗi giận hờn,
Mọi người đang ghen tị với chúng mình
Ta hạnh phúc sau cơn mưa dịu ngọt.