СНЕГ – И. Анненский

January 30, 2009

СНЕГ

И. Анненский

Полюбил бы я зиму,
Да обуза тяжка…
От нее даже дыму
Не уйти в облака.

Эта резанность линий,
Этот грузный полет,
Этот нищенский синий
И заплаканный лед!

Но люблю ослабелый
От заоблачных нег –
То сверкающе белый,
То сиреневый снег…

И особенно талый,
Когда, выси открыв,
Он ложится усталый
На скользящий обрыв,

Точно стада в тумане
Непорочные сны –
На томительной грани
Всесожженья весны…
TUYẾT

Innokenti Annensky

Giá như gánh đừng quá nặng,
Hẳn ta yêu người, đông ơi
Vì đông đến làn khói mỏng,
Không hoà nổi với mây trời.

Lộn xộn những đường đứt đoạn
chuyến bay vất vả nặng nề,
Băng giá xanh trong nghèo khó,
Và toàn nước mắt tái tê!

Nhưng mà tôi yêu màn tuyết
Khoái hoạt nhẹ nhàng trong mây,
Khi thì lấp lánh trắng xoá,
Lúc tím dịu nhẹ dâng đầy…

Và nhất là khi tan chảy,
Mở ra những đỉnh cao vời,
Tấm chăn tuyết nằm mỏi mệt,
Trên sườn dốc trơn chơi vơi,

Như đàn cừu trong sương sớm
Mơ những giấc mơ tuyệt vời –
Nghỉ mệt trên lằn ranh giới
Rồi xuân thiêu cháy hết thôi…


Fedor Tyutchev – Thơ xuân không đề

January 19, 2009

Fedor Tyutchev
—————————————-

***

Mùa đông giận quá,
Thời gian hết rồi –
Xuân đang gõ cửa,
Đuổi khỏi sân chơi.

Tất cả cùng vội,
Đuổi đông cho nhanh –
Cất giọng lanh chanh
Sơn ca lảnh lót.

Đông còn bận rộn
Càu nhàu với xuân.
Xuân càng ồn nữa,
Cười giòn trong ngần…

Mùa đông nổi giận
Ôm đống tuyết dày,
Nhằm xuân mà ném,
Rồi bỏ chạy ngay…

Dùng tuyết rửa mặt,
Xuân khổ gì đâu,
Má hồng thêm nữa –
Kệ đông âu sầu.

Федор Тютчев
————————

***

Зима недаром злится,
Прошла ее пора –
Весна в окно стучится
И гонит со двора.

И все засуетилось,
Все нудит Зиму вон –
И жаворонки в небе
Уж подняли трезвон.

Зима еще хлопочет
И на Весну ворчит.
Та ей в глаза хохочет
И пуще лишь шумит…

Взбесилась ведьма злая
И, снегу захватя,
Пустила, убегая,
В прекрасное дитя…

Весне и горя мало:
Умылася в снегу,
И лишь румяней стала,
Наперекор врагу.


В женщине качеств – полным-полно – Asadov

January 12, 2009

Bài này lẽ ra nên bày mẹt, nhưng mà đến tớ cũng chả nhếch mép cười nổi khi đọc bản dịch này của chính mình. Thôi chẳng bon chen ở chợ Bắc Qua nữa, nhạt quá…

В женщине качеств – полным-полно

Эдуард Асадов

В женщине качеств – полным-полно:
Хитрость, любовь, красота, веселье.
Женщина в сущности – то же вино:
Пить хорошо. Тяжело похмелье.

Phái đẹp có biết bao phẩm chất…

Eduard Asadov

Phái đẹp có biết bao phẩm chất:
Đẹp, tinh ranh, vui vẻ, yêu chiều.
Phái đẹp như rượu nho ngây ngất:
Uống ngon bao nhiêu, say đáng sợ bấy nhiêu.


Tớ với cậu quyết từ nay kết bạn – Eduard Asadov

January 9, 2009

Tớ với cậu quyết từ nay kết bạn

Eduard Asadov

Tớ với cậu quyết từ nay kết bạn
Chuyện vặt trái tim chẳng bận đến ai,
Tớ với cậu quyết từ nay nhất định
Cao hơn hôn với ngao ngán thở dài…

Nào thở dài, nào trăng sao, nào hẹn
Ghế đá công viên có để làm gì.
Ta nghiêm túc, thông minh hơn hẳn
Những “ố”, “á” kia xuẩn ngốc lê thê.

Nếu ai đó trong vũ hội có mời
Cậu cùng nhảy trong cuộc vui ồn ã,
Tớ sẽ chỉ bật ngón tay – chuyện nhỏ
Thích thì xin nhảy với hắn cả đời,
Tớ là bạn thôi. Việc gì đâu cơ chứ.

Ừ nhưng mà nếu tớ cùng một bé
Xoay tròn trong gió lúc xuân về,
Cậu ngấm nguýt nhún vai thật khẽ,
Rồi cứ thằng thừng nhưng tinh tế:
– Tìm được ả chuột đồng! Cậu giỏi ghê!

Cậu làm mọi người được mẻ cười kìa.-
Rồi thì thầm nói thêm, cau có:
– Bạn thân ơi, nghe tớ thật lòng
Đừng có nhảy với cô này nữa nhé!

Tớ với cậu là bạn nghiêm chỉnh thế!
Những phải lòng với tiếng trái tim rung…
Mà với mình những chuyện tương tự thế,
Nghe thật buồn cười, cậu thấy không!

Rồi một lần, bóng hoàng hôn chạng vạng
Rẽ ngang từ đại lộ đến nhà ga
Cậu bỗng nép bên vai tớ nói:
– Ôm tớ đi nào… nhưng anh trai ấy,
Chả hiểu vì sao tớ thấy lạnh lạnh là…

Ôm cậu trong tay tớ cất lời vui vẻ,
Tai vẫn nghe tiếng tim đập thình thình:
– Bạn gái ơi, cho tớ hôn cậu nhé,
Như bạn bè thôi, có được chăng?

Tớ hôn cậu cho đến khi trời sáng,
Tới khi cậu hôn lại tớ mới thôi.
Cậu hôn tớ, vẫn muốn tớ nhớ lời:
– Tớ chỉ hôn như là em gái cậu.

Ngàn sao cười long lanh chế nhạo,
Rồi lặng thầm tắt lịm trên trời.
Tớ với cậu từ lâu kết bạn rồi,
Có gì xấu giữa chúng mình đâu chứ!

Không ai ngăn cản chúng mình đâu nhỉ?
Bởi chẳng ở đâu có một lời nào,
Rằng bạn bè thân thiết đã từ lâu,
Không được kết hôn, suốt đời gắn bó?

Và từ nay tớ cho là thế:
Phải lòng nhau cũng chuyện vặt thôi mà.
Tớ với cậu là bạn bè nghiêm chỉnh,
Kinh nghiệm đầy mình, tớ khỏi phải nói ra…
Мы решили с тобой дружить

Эдуард Асадов

Мы решили с тобой дружить,
Пустяками сердец не волнуя.
Мы решили, что надо быть
Выше вздоха и поцелуя…

Для чего непременно вздох,
Звезды, встречи… скамья в аллее?
Эти глупые “ах” да “ох”!..
Мы – серьезнее и умнее!

Если кто-то порой на танцах
Приглашал тебя в шумный круг,
Я лишь щелкал презрительно пальцем –
Можешь с ним хоть навек остаться.
Что за дело мне? Я же друг!

Ну а если с другой девчонкой
Я кружил на вешнем ветру,
Ты, плечами пожав в сторонке,
Говорила потом мне тонко:
– Молодец! Нашел кенгуру!

Всех людей насмешил вокруг.-
И, шепнув, добавляла хмуро:
– Заявляю тебе, как друг:
Не танцуй больше с этой дурой!

Мы дружили с тобой всерьез!
А влюбленность и сердца звон…
Да для нас подобный вопрос
Просто-напросто был смешон!

Как-то в сумрак, когда закат
От бульваров ушел к вокзалу,
Ты, прильнув ко мне, вдруг сказала:
– Что-то очень прохладно стало,
Ты меня обними… как брат…

И, обняв, я сказал ликуя,
Слыша сердца набатный стук:
– Я тебя сейчас поцелую!
Поцелую тебя… как друг…

Целовал я тебя до утра,
А потом и ты целовала
И, целуя, все повторяла:
-Это я тебя, как сестра…

Улыбаясь, десятки звезд
Тихо гасли на небосводе.
Мы решили дружить всерьез.
Разве плохо у нас выходит?

Кто и в чем помешает нам?
Ведь нигде же не говорится,
Что надежным, большим друзьям
Запрещается пожениться?

И отныне я так считаю:
Все влюбленности – ерунда.
Вот серьезная дружба – да!
Я по опыту это знаю…


Николай Рубцов – Không đề

January 6, 2009

Николай Рубцов

* * *

По мокрым скверам
проходит осень,
Лицо нахмуря!

На громких скрипках
дремучих сосен
Играет буря!

В обнимку с ветром
иду по скверу
В потемках ночи.

Ищу под крышей
свою пещеру –
В ней тихо очень.

Горит пустынный
электропламень,
На прежнем месте,

Как драгоценный какой-то камень,
Сверкает перстень,-

И мысль, летая,
кого-то ищет
По белу свету…

Кто там стучится
в мое жилище?
Покоя нету!

Ах, эта злая старуха осень,
Лицо нахмуря,
Ко мне стучится

и в хвое сосен
Не молкнет буря!

Куда от бури,
от непогоды
Себя я спрячу?

Я вспоминаю былые годы,
И я плачу…

1964

Николай Рубцов. Стихотворения.
Поэзия XX века. Москва: Профиздат, 1998.
Nicolai Rubtsov

* * *

Mùa thu qua
những công viên ẩm ướt,
Ảm đạm cau mày!

Trên những vĩ cầm thông
ngái ngủ
Bão vần xoay!

Màn đêm phủ
tôi và gió vai kề vai
đi trong công viên nhỏ.

Tôi đi tìm cái hang riêng
Dưới một mái nhà –
Nơi đó thật bình yên.

Cháy sáng hoang vu
Vẫn ở chỗ mọi khi,
Ánh điện đèn

Nhẫn lấp lánh trên tay,
Như đá gì quý vậy,-

Và đang tìm ai đó,
ý nghĩ bay,
Bay khắp đó đây…

Mà lại có ai gõ cửa
Nhà tôi thế?
Chẳng được yên!

Ôi chà, đó là mùa thu
Ác độc, già nua,
chau mày gõ cửa tìm.

Và bão trong đám lá thông
Mãi chẳng chịu im!

Tôi biết trốn đâu,
Khỏi bão,
khỏi xấu trời?

Và tôi khóc
Hồi tưởng một thời…

1964

Николай Рубцов. Стихотворения.
Поэзия XX века. Москва: Профиздат, 1998.


Hoàng hôn – Konstantin Balmont

January 5, 2009

Hoàng hôn

Konstantin Balmont

Trong những khu vườn cam chanh,
Ánh chiều vàng soi lấp lánh,
Lá ngái ngủ hát rì rào
Gió mơ màng trên hoa thắm.

Con gió mát lành mang đến
Lời chúc phúc từ trời xanh,
Và âm thầm xin ta hãy
Tin những diệu kỳ anh minh.

Những điều diệu kỳ bất chợt
Để chữa lành mọi tâm hồn,
Khắp nơi nghe lời giục giã,
“Mau lên nào” vang thinh không.

Để ru những người mỏi mệt
Trong giấc nồng tìm bùa mê,
Dưới bóng cây chanh dịu ngọt
Hay bóng cam lúc chiều về.
СУМЕРКИ

Константин Бальмонт

Мерцают сумерки в лимонных
И апельсиновых садах,
И слышен лепет в листьях сонных,
И дремлет ветер на цветах.

Тот легкий ветер, что приносит
Благословение небес
И тайно души наши просит
Поверить мудрости чудес

Чудес ниспосланных нежданно
Для исцеления души,
Которой всюду, беспрестанно,
Был только слышен крик “Спеши”.

Для исцеленья утомленных,
Нашедших чары новых снов,
Под тенью ласковой — лимонных
И апельсиновых садов.