Anna Akhmatova – Để tôi yên

February 2, 2015

Để tôi yên, tôi cũng như tất cả,
Nhưng có điều là hư hỏng hơn thôi.
Tôi đã từng tắm đẫm trong sương lạ,
Từng trốn kỹ trong lúa mạch đồng xa,
Trong cỏ của người ta cũng ngủ rồi.

Aнна Ахматова

Оставь, и я была как все

Оставь, и я была как все,
И хуже всех была,
Купалась я в чужой росе,
И пряталась в чужом овсе,
В чужой траве спала.


Anna Akhmatova – Băng vẽ hoa trên cửa kính

January 28, 2015

Băng vẽ hoa trên cửa kính
Đồng hồ nhắc: “Đừng nhát gan!”
Ai đó đang tìm tôi đấy,
Tôi thì chết đứng bàng hoàng.

Tôi thầm lạy van cánh cửa:
“Xin đừng cho họa vào nhà!”
Con gì gầm như thú hoang,
Ẩn mình trong vườn thế nhỉ?

QH dịch

Aнна Ахматова

На стеклах нарастает лед

На стеклах нарастает лед,
Часы твердят: «Не трусь!»
Услышать, что ко мне идет,
И мертвой я боюсь.

Как идола, молю я дверь;
«Не пропускай беду!»
Кто воет за стеной, как зверь,
Кто прячется в саду?

1945, Фонтанный Дом


A.Akhmatova – Em thôi cười

January 28, 2015

Em thôi cười
Gió lạnh cóng làn môi.
Bớt đi một niềm hy vọng,
Thêm một khúc ca ra đời.

Em vô tình
Đưa bài ca ra nhạo báng, chê cười.
Để một mối tình đau khổ
Trong hồn lặng câm suốt đời.

Анна Ахматова

Я улыбаться перестала

Я улыбаться перестала,
Морозный ветер губы студит,
Одной надеждой меньше стало,
Одною песней больше будет.

И эту песню я невольно
Отдам на смех и поруганье,
Затем, что нестерпимо больно
Душе любовное молчанье.


Anna Akhmatova – Vinh quang tôi nào có muốn…

January 17, 2015

Vinh quang tôi nào có muốn,
Khác chi làn khói phiêu diêu.
Tôi mang hạnh phúc chia khắp
Những người tôi đã từng yêu.
Một người vẫn còn sống đấy,
Nhưng mê đắm người khác rồi.
Người kia hóa tượng đồng đỏ
Đứng trên quảng trường tuyết rơi.

Qh dịch

Земная слава как дым

Земная слава как дым,
Не этого я просила.
Любовникам всем моим
Я счастие приносила.
Один и сейчас живой,
В свою подругу влюбленный,
И бронзовым стал другой
На площади оснеженной.
1914


Anna Akhmatova – Không đề

December 22, 2014

Hãy đến đây đi, đến để nhìn tôi,
Hãy đến đây. Tôi vẫn sống. Tôi đau đớn lắm.
Đôi tay này không có ai sưởi ấm,
Đôi môi này từng nói: Thế đủ rồi.

Chiều chiều tôi được mang tới gần cửa sổ
Trong chiếc ghế cao để tôi thấy con đường.
Ôi, người tôi trách vì những đắng cay đau khổ
Chẳng lẽ lại là anh ư, người thương!

Thế gian này chẳng còn gì làm tôi sợ,
Khi đã tái xanh, từng hơi thở nhọc nhằn.
Chỉ có ban đêm, ban đêm thành kinh khủng,
Bởi trong mơ tôi gặp ánh mắt anh.

Qh dịch

Анна Ахматова

Приходи на меня посмотреть.
Приходи. Я живая. Мне больно.
Этих рук никому не согреть,
Эти губы сказали: “Довольно!”

Каждый вечер подносят к окну
Мое кресло. Я вижу дороги.
О, тебя ли, тебя ль упрекну
За последнюю горечь тревоги!

Не боюсь на земле ничего,
В задыханьях тяжелых бледнея.
Только ночи страшны оттого,
Что глаза твои вижу во сне я.
<1912>


Nỗi nhớ mặt trời… Anna Akhmatova

November 19, 2014

Bài thơ này mình dịch từ hồi còn ở Len, dịch đi dịch lại mãi, đến năm 2007 mới có một bản tạm được nhưng mình vẫn chưa ưng ý. Hôm nay ngồi rỗi, dịch thêm một lần nữa.

Nỗi nhớ mặt trời trong tim nhạt bớt
Cỏ đã hoe vàng.
Gió đưa những bông tuyết sớm
Nhẹ nhàng, nhẹ nhàng.

Những con kênh nhỏ thôi róc rách, –
Nước đóng thành băng.
Ôi không bao giờ, không có gì xảy ra
Ở chốn này chăng?

Nền trời trống không in bóng liễu trơ cành
Hình xương quạt.
Giá đừng có một thời em là vợ anh,
Hẳn sẽ tốt hơn, sẽ khác.

Nỗi nhớ mặt trời trong tim dần phai nhạt
Còn gì? Bóng tối lan.
Có thể chứ!.. Chỉ sau một đêm ngắn ngủi
Mà đông đã sang.

QH dịch

* * *
Память о солнце в сердце слабеет.
Желтей трава.
Ветер снежинками ранними веет
Едва-едва.

В узких каналах уже не струится –
Стынет вода.
Здесь никогда ничего не случится, –
О, никогда!

Ива на небе пустом распластала
Веер сквозной.
Может быть, лучше, что я не стала
Вашей женой.

Память о солнце в сердце слабеет.
Что это? Тьма?
Может быть!.. За ночь прийти успеет
Зима.


Tôi nguyện cầu ánh nắng trên cửa sổ – Akhmatova

September 19, 2014

Tôi nguyện cầu ánh nắng trên cửa sổ –
Thẳng một tia, nhợt nhạt, mỏng manh thôi.
Suốt từ sáng tới giờ tôi im lặng,
Còn trái tim dường đã vỡ làm đôi.

Bồn rửa tay tôi hàng ngày sử dụng,
Theo thời gian đồng đã ngả xanh rồi.
Nhưng ngắm nhìn tia sáng lung linh chiếu,
Trên màu đồng cũ rỉ cũng thấy vui.

Tia nắng giản đơn, ngây thơ trong vắt,
Vương lại trong yên lặng lúc chiều rơi,
Như mang đến cả một ngày lễ đẹp,
Thắp sáng căn phòng hưu quạnh của tôi.

Và mang đến cả niềm vui.

QH dịch

* * *
La fleur des vignes pousse
Et j’ai vingt anscesoir
Andre Theuriet*

Молюсь оконному лучу –
Он бледен, тонок, прям.
Сегодня я с утра молчу,
А сердце – пополам.

На рукомойнике моем
Позеленела медь.
Но так играет луч на нем,
Что весело глядеть.

Такой невинный и простой
В вечерней тишине,
Но в этой храмине пустой
Он словно праздник золотой
И утешенье мне.
1909

* Цветок виноградной лозы растет,
и мне двадцать лет сегодня вечером.
Аднре Терье (франц.).


Akhmatova – Я спросила у кукушки,

October 11, 2013

 

Nguyên bản ngắn thôi, như thế này:

Я спросила у кукушки,
Сколько лет я проживу…
Сосен дрогнули верхушки.
Желтый луч упал в траву.

Но ни звука в чаще свежей…
Я иду домой,
И прохладный ветер нежит
Лоб горячий мой.

Còn bản dịch của trường phái 5′ thì thế này:

1)

Tôi hỏi chim cu gáy
Tôi còn sống bao lâu…
Bãi cỏ đầy hoa nắng
Rặng thông xanh lắc đầu.

Rừng lặng không tiếng vọng,
Tôi quay bước về nhà,
Vầng trán bừng bừng nóng
Con gió lành thổi qua.

Bản này tất nhiên là không hay. Vì thế nên mới phát sinh các bản Chợ Bắc Qua sau:

2) –

Tớ luồn rừng rình chim gáy
Tò mò: còn sống bao lâu…
Bãi cỏ nắng soi loang lổ
Hàng thông kẽo kẹt lắc đầu.

Nhưng chim làm cao im lặng
Tớ đành thất thểu về nhà.
Gió lạnh mà đầu vẫn nóng,
Thôi tớ đi ngủ chút nha…

3) –

Cúc cu, nói thử xem,
Ta sống bao năm nữa?
Thông giật mình vẹo cổ
Nắng ngã bãi cỏ xanh.

Chim không nói, làm thinh
Ta chán, không chờ nữa.
Sao đầu ta nóng thế,
Đành nhờ gió mát xa.

 


A.Akhmatova – Đám tang

October 8, 2013

Tôi tìm chỗ để đặt mộ người thân.
Anh biết chăng, có chỗ nào tươi sáng?
Ngoài đồng trống kia thì lạnh lắm.
Bên bờ biển toàn đá lại quá buồn.

Mà nàng vốn sống quen yên tĩnh
Và rất yêu ánh nắng mặt trời
Tôi sẽ xây cho nàng chốn biệt tu thôi,
Như ngôi nhà chung của chúng tôi sau đó.

Có cửa chính ở giữa hai cửa sổ,
Đèn trên bàn thờ sẽ cháy sáng suốt ngày.
Như trái tim đau khổ của tôi đây
Đang cháy lên thành lửa đỏ.

Nàng ốm và mê sảng rồi, anh ạ,
Về chốn thiên đường ấm áp xa xôi
Nhưng thầy tu cứ nói mãi không thôi:
Tội lỗi như nàng không có đường lên đó.

Và khi ấy, đớn đau và nhợt nhạt,
Nàng thầm thì: “Em sẽ ở bên anh”
Thế nên giờ đây tôi với nàng lang bạt
Dưới chân chúng tôi là sóng biển biếc xanh.

Похороны
Анна Ахматова
Я места ищу для могилы.
Не знаешь ли, где светлей?
Так холодно в поле. Унылы
У моря груды камней.

А она привыкла к покою
И любит солнечный свет.
Я келью над ней построю,
Как дом наш на много лет.

Между окнами будет дверца,
Лампадку внутри зажжем,
Как будто темное сердце
Алым горит огнем.

Она бредила, знаешь, больная,
Про иной, про небесный край,
Но сказал монах, укоряя:
«Не для вас, не для грешных рай».

И тогда, побелев от боли,
Прошептала: «Уйду с тобой».
Вот одни мы теперь, на воле,
И у ног голубой прибой.


Cỏ ba lá Moskva – Anna Akhmatova

June 27, 2013

1.  Gần như đề vào album

 

Tiếng sấm rền làm anh nhớ tới em
Với ý nghĩ: Chính nàng mong bão tố…
Một dải trời ánh lên màu rực đỏ
Và con tim, như ngày ấy, cháy bùng.

Chuyện như thế sẽ xảy đến vào ngày
Bỏ Moskva, em ra đi mãi mãi.
Và vội hướng đến đỉnh cao mơ ước
Em đánh rơi bóng mình giữa nhân gian.

2. Không đề

Trong ngày hội giữa Moskva lạnh giá, 
Nơi ngậm ngùi mình chia tay đôi ngả,
Và có thể, là nơi anh sẽ đọc
Bài thơ chia ly xuất bản lần đầu, – 

Mắt ngỡ ngàng anh đọc – có gì đâu:
“Sao? Rồi ư?… Lẽ nào!” – “Là thật!”
Màu lam ngọc của trời thiêng trong vắt
Êm đềm lạc thú khắp quanh đây…
Không, chưa bao giờ chưa có một ai
Chia tay thế, và đó là phần thưởng
Cho chúng ta để nhớ chiến công này.

3.  Thêm một lần nâng cốc 

Vì đức tin của em, vì tình anh chung thủy
Vì đôi ta hiện diện ở chốn này,
Dù ta bị bỏ bùa mãi mãi tính từ đây.
Nhưng thế gian này, than ôi, anh biết,
Không gì đẹp hơn mùa đông giá rét,
Không gì rối hơn thánh giá trên trời.
Không gì nhẹ hơn những vòng dây xích
Và những cây cầu dài nhất trên đời…
Uống vì những gì đang lặng lẽ trôi,
Vì chúng ta vĩnh viễn không gặp lại.

QH dịch

 

ТРИЛИСТНИК МОСКОВСКИЙ

1.  ПОЧТИ В АЛЬБОМ

Услышишь гром и вспомнишь обо мне 
Подумаешь: она грозы желала… 
Полоска неба будет твердо-алой, 
А сердце будет как тогда – в огне. 
Случится это в тот московский день, 
Когда я город навсегда покину 
И устремлюсь к желанному притину, 
Свою меж вас еще оставив тень.

2.  БЕЗ НАЗВАНЬЯ

Среди морозной праздничной Москвы, 
Где протекает наше расставанье 
И где, наверное, прочтете вы 
Прощальных песен первое изданье, – 
Немного удивленные глаза:
«Что? Что? Уже?.. Не может быть!» – «Конечно!..» 
И святочного неба бирюза, 
И все кругом блаженно и безгрешно…

Нет, так не расставался никогда 
Никто ни с кем, и это нам награда
                  За подвиг наш.

3.  ЕЩЕ ТОСТ

За веру твою! И за верность мою!
За то, что с тобою мы в этом краю!
Пускай навсегда заколдованы мы,
Но не было в мире прекрасней зимы,
И не было в небе узорней крестов,
Воздушней цепочек, длиннее мостов…
За то, что все плыло, беззвучно скользя.
За то, что нам видеть друг друга нельзя.

 1961 – 1963