Nha Trang – Nhớ gì kể nấy

Thứ sáu ngày 13 cả nhà mình lên đường đi Nha Trang. Nhờ “ngày xui” nên mình gặp may, chuyến bay suôn sẻ, máy bay còn trống khoảng 30 ghế. Chả nghe thấy lần sorry nào từ phía Vietnam Airlines, thời tiết quá đẹp, chả có gì phải phàn nàn.

Ngày đầu tiên ở Nha Trang, ấn tượng đầu tiên là phong cảnh đẹp quá. Con đường từ sân bay Cam Ranh về thành phố chạy dọc bờ biển, đẹp như mơ. Mình nhìn thấy biết bao nhiêu là bãi cát phẳng mịn và rất nhiều đất còn bỏ hoang…


Nha Trang ban ngày nhìn từ khách sạn Tây Hồ

Mình ở khách sạn 2 sao Tây Hồ, đối diện với đường xuống bãi tắm ngay cạnh resort 5 sao Ana Mandara. Phòng ba người, có máy lạnh, nước nóng, TV, mini bar, giá 250.000 cho một ngày đêm thì cũng không phải là đắt. Tuy nhiên có một việc rất khó chịu đã xảy ra ngay trong buổi chiều đầu tiên: xấp tiền bỏ trong túi quần, quần để trong tủ (đã hỏng khóa), tủ ở trong phòng, cửa phòng đã khoá, vậy mà đã bị ai đó rút mất một số tờ, tổng cộng 700.000. Ngay sau đó mình phải đem tiền gửi vào nhà người quen, chỉ để lại một số vừa đủ tiêu trong ngày thôi.

Thành phố Nha Trang, thủ phủ tỉnh Khánh Hoà, cách Hà Nội 1300 km, cách Tp HCM 450 km, là một thành phố nhỏ nằm gọn trong một thung lũng hẹp giữa núi và biển. Vịnh Nha Trang, một trong 29 vịnh biển đẹp nhất thế giới, được trên 200 đảo lớn nhỏ che chắn từ phía đại dương, nước xanh sẫm và sạch đến mức lý tưởng. Trong thành phố có sân bay và trung tâm huấn luyện bay, nên mỗi buổi sáng các máy bay tập cất cánh và hạ cánh liên tục, cứ khoảng 10 phút một lần. Các học viên phi công chiều chiều tập thể lực bằng cách bơi sang Hòn Tre (khoảng 3 km) và chạy dọc bãi tắm bên này.

Phố du lịch chính của thành phố mang tên Trần Phú. Nó chạy dọc hết chiều dài thành phố, làm thành trung tâm du lịch của Nha Trang. (Trung tâm hành chính, trung tâm thương mại nằm ở các phố khác, phía đằng sau, xa biển hơn, ít ồn ào hơn, ít du khách hơn). Ngành du lịch ở đây phát triển một cách chắc chắn, không xô bồ. Các tour du lịch được tổ chức tốt, sự lựa chọn phong phú cho mọi loại khách và mọi loại túi tiền. Để phục vụ mọi loại du khách, cho nên ngay trên phố này có đủ các loại nhà hàng bếp Tàu, bếp Việt, bếp Âu tuỳ chọn. Giá cả cũng rất đa dạng, từ đĩa cơm bình dân 14.000 đ cho đến những món ăn tính bằng tiền triệu. Mình thử ăn ở nhà hàng Tài Ký (bếp Tàu), Thanh Tuyền (bếp Việt) nhưng rút cuộc là những bữa đi chợ tự nấu lấy là ngon nhất, vì ở đây dù sao cũng là miền Nam rồi, các món ăn đều ngọt như đường, không hợp khẩu vị. Đám thanh niên chạy bàn rất niềm nở và lễ phép, mời mọc nhiệt tình, và khi nhận tiền thanh toán còn cảm ơn khách nữa. Người bán hàng rong như ngô luộc (bắp nấu), lạc luộc (đậu nấu), hoa quả, sách báo…, đạp xích lô, xe ôm và các dịch vụ khác như hải sản nướng trên vỉa hè chào mời khách nhiệt tình, nhưng không chèo kéo quá đáng. Mình chỉ cần lắc đầu là họ thôi luôn.

Du khách đến Nha Trang rất đa dạng. Khá đông khách nước ngoài, trong đó khá nhiều người Nga. Nhu cầu học tiếng Nga ở thành phố này đang lên cao. Hehe… Mình dám bỏ việc ở Hà Nội vào đây mở công ty du lịch phục vụ khách Nga và dạy tiếng Nga quá. Cách biệt về ngôn ngữ tiếng Việt thể hiện khá rõ ràng, như kiểu mình muốn mua một quả dứa, bà bán hàng nói chỉ có thơm, mình đồng ý mua thơm. Về tới khách sạn mấy cô lễ tân hỏi: “Chị mua nhiêu một trái khóm đó?”. Đại loại thế.


Nha Trang ban đêm nhìn từ khách sạn Tây Hồ

Bãi biển trong thành phố dài 7 km, cát vàng, khá sạch sẽ, một phần nhờ sự tự giác của người dân. Mình đã tận mắt trông thấy một người dân ở đây vừa trông chừng ba đứa trẻ con tắm biển với hai con chó xù vừa gom những túi nilông và các loại rác khác trôi nổi trên biển. Tuy nhiên mỗi hôm đó gió và sóng đổi chiều thế nào đó nên rác rến từ đâu trôi về, chứ suốt cả tuần sau biển sạch và trong veo, tuyệt chả thấy bóng tí rác nào. Tuy nhiên tắm biển ở đây khá nguy hiểm vì biển rất sâu, sóng lớn, nhiệt độ của nước biển tương đối thấp, và nhất là sóng cuốn mọi thứ ra xa bờ. Ai bơi không giỏi thì coi chừng, đừng ra xa quá, vì khi trở vào sẽ mất gấp đôi thời gian và sức lực.

Sau khi tắm biển buổi sáng, mình đem thằng cu đi xem Bảo tàng Hải dương học Nha Trang. Rất ấn tượng. Một trong những địa điểm đáng xem nhất của thành phố biển này, tiếc là mình quên lắp pin vào máy ảnh. Thằng Bảo ấm ức lắm. Buổi chiều, theo lời khuyên của Timophei, mình đi chơi Hòn Chồng cho biết thắng cảnh nổi tiếng cấp quốc gia của Nha Trang. Chả có gì ngoài mấy hòn đá chồng chất lên nhau (sao nó chẳng đổ nhỉ?) tạo nên phong cảnh đẹp tuyệt. Nhưng mà xem cho biết thôi, chả có gì mang về được, chả lẽ vác một hòn đá về nhà à?


Hòn Chồng

Chợ ở cách nơi mình ở chừng 4 km, vô cùng nhiều các thứ hải sản biển và hải sản nước ngọt tươi sống, rau cỏ, hoa quả và các thứ khác nữa. Mình ra chợ, nhằm loại tôm tươi ngon nhất, to cỡ cổ tay, mặc cả mua 2 kg với giá 150.000 đồng, lựa một số ước chừng vừa đủ, cho vào cái rổ của bà bán hàng, rồi nhờ bà ấy cân. Nào ngờ, bà này chỏng lỏn: “Cô nói mua hai ký tôi mới đồng ý bán giá đó chớ, nhiêu đó làm sao đủ 2 k
?”. Mình ấm ức lựa thêm chừng chục con, nghĩ bụng chắc lại ép mua nhiều hơn đây, nói: “Nhiêu đó thôi, được bao nhiêu lấy bấy nhiêu, không thêm nữa”. Bà bán hàng lắc nhẹ cái rổ cho mớ tôm vốn đã ráo vì được đặt trên mặt sàng kê cao, trên một lớp đá bào, chảy cho thật hết nước (kỳ chưa, chuyện lạ này ở Hà Nội không thể có được), cẩn thận đổ vào một cái túi nilông khô sạch vừa rút trong cả xấp túi mới tinh ra (thêm một động tác làm mình cảm thấy gần như bị sốc) và đặt lên bàn cân. Bà nhặt bớt ra 2 con, rồi nói: “Một ký sáu đó, cô trả tiền đi”. Cá song ở đây gọi là cá mú, giá 130.000 một cân loại đang bơi hẳn hoi. Và dù đang bơi, con cá cũng được nhặt lên rổ cho thật ráo nước, cái đĩa cân cũng được lau khô. Một cân là vừa đúng mười lạng, chỉ có tươi chứ không thiếu chút nào. Mình đếm tiền trả và cảm thấy ngượng cho người Hà Nội quá.

Vinpearl land và cáp treo vượt biển nhìn hấp dẫn quá, nhưng mà đắt đỏ và vô cùng đông người. Hôm qua ở HN mình đọc cái entry về chuyến đi Nha Trang của bác HĐQ và rất lấy làm may mắn vì mình đã không bon chen vào chốn ấy. Khu vui chơi 5 sao và các dịch vụ giải trí ngoài đảo cũng chả có gì hay hơn trong đất liền, mỗi giá cả là 5 sao.

Vẫn theo tư vấn của Timophei, mình mua tour thăm bốn đảo trong vịnh Nha Trang, là Hòn Mun, Hòn Một, Hòn Tằm và Thuỷ cung Trí Nguyên trên đảo gì đó ngay sát bờ. Chẳng may phải ngày biển động, gió lớn quá, sóng to, thằng Bảo say sóng mệt rũ, chẳng thiết vui chơi. Biển xung quanh Hòn Mun xanh ngắt màu ngọc lam, nước mát rượi, san hô mọc ngay sát bờ, và càng ra xa càng xuống sâu càng đẹp. Đây là điểm dịch vụ lặn biển nổi tiếng nhất ở Nha Trang, ngoài ra du khách có thể tắm biển, bơi xem cá, hoặc đi tàu đáy kính ngắm san hô. Buộc phải bỏ qua không ghé hòn Một vì sóng dữ quá, nhiều khách say sóng lử lả, kể cả các trang nam tử, mà nhất là một ông nói giọng Sài Gòn râu quai nón trông rất hoành tráng, cao lớn nhất tàu :)))

Sau khi nuốt trệu trạo bữa ăn trưa trên tàu, mọi người được đưa vào Hòn Tằm. Dịch vụ vui chơi ở đây rất phong phú, như kiểu kéo dù bay trên biển, bơi lội, đi xe máy trượt nước v.v. Hướng dẫn viên khuyến cáo hôm nay gió lớn, không nên chơi trò dù bay. Đúng thế thật, bọn mình ngồi trong lều, ngắm những người khác chơi. Cứ bay lên được một tí, chân tay lõng thõng đã thấy sệt sát mặt biển rồi chìm nghỉm, xe trượt nước phóng ra vớt, quay vào bờ kéo lại. Nói chung là các cú xuất phát thất bại là nhiều. Tuy nhiên còn khá hơn trong đất liền, vì nghe nói có một ông khách cũng chơi dù bay vào lúc trời gió lớn, khi bị kéo lên rồi mãi không xuống được, bị mắc vào cây dừa cao hơn 5 mét, lủng lẳng ở đó mấy tiếng đồng hồ cho đến khi được cứu :))))


Mẹ ơi con mệt quá…

Tới Thuỷ cung Trí Nguyên thì thằng Bảo kiệt sức. Nó chả thiết gì đến lũ cá mập dài cỡ hai mét, lũ rùa và đồi mồi khổng lồ, những thứ cá biển to chưa từng thấy và những con cá rạn san hô đủ màu sắc nữa. Nó cố gắng lết hết cái hồ cá, rồi nằm ngay trên bậc cầu thang dẫn lên bong tàu. Mình quên chưa kể cái Thuỷ cung này là tác phẩm của bác kiến trúc sư gì đó thiết kế Công viên Suối Tiên trong Sài Gòn, nhìn bề ngoài giống như một con tàu cổ. May mà từ đó vào đất liền chỉ còn 10 phút ngồi tàu nữa thôi.

Nói chung chuyến đi cũng đáng đồng tiền bát gạo. Một điểm đáng lưu ý là mọi thứ trên các đảo đó đều đắt gấp ba lần trong thành phố. Một cây kem giá ghi trên bao bì 3.000, trên bờ được bán với giá 4.000, ngoài đảo 11.000. Các thứ khác cứ theo tỷ lệ đó mà tính.

Ngoài những chỗ mình kể còn vô số các điểm dịch vụ du lịch khác, như thác Yang Bay, đảo Khỉ, Tháp Bà… Nhưng chỉ có mỗi một tuần, mình chả đủ thì giờ đi hết, thôi để lần sau. Lần đầu tiên đã đi hết ngay thì lần sau còn chỗ nào mà khám phá nữa. Mà mình thì còn định đi Nha Trang nhiều lần nữa.

Chuyến bay ra Hà Nội chật hết mọi chỗ ngồi. Vào trong phòng chờ rồi nghe thấy thông báo của Vietnam Airlines xin lỗi hành khách về việc chuyến bay từ Tp. Hồ Chí Minh đến Nha Trang sẽ hạ cánh trễ, vì thế chuyến bay Nha Trang – Hà Nội cũng bị trễ giờ cất cánh. Đúng kiểu Sorry Airlines. Trong khoang hành khách hơi lạnh, nhớ hôm vào các tiếp viên rất ân cần “để dành chăn cho em bé”, mình hỏi mượn chăn cho thằng Bảo ngủ thì nhận được câu trả lời: “Thế này mà lạnh gì, hết chăn rồi, chị thông cảm” từ một cô tiếp viên mặt lạnh như băng, may sao một tiếp viên nam đứng sau cô ta hình như nhận thấy mình không hài lòng, vội nói: “Chị thông cảm, em sẽ báo phi hành đoàn tăng nhiệt độ chung ạ”. Thôi cũng được. Quả thật sau đó một lát mình cũng thấy ấm áp hơn.

Mình hài lòng với chuyến du ngoạn Nha Trang đến mức ngay lúc đặt chân xuống Nội Bài đã quyết định sang năm đi nghỉ hè tận Phú Quốc cho bõ công đi xa :))) Còn một chuyện cuối cùng liên quan đến cái vỏ ốc kỷ niệm nữa: mình cố công chọn một cái rõ to, to nhất trong cửa hàng ở Viện Hải dương học rồi, khi đến chỗ Hòn Chồng thấy một cái khác còn to hơn, mà lại mặc cả được giá rẻ hơn, thế là mua thêm cái nữa. Nặng thấy tổ, cộng cả hai cái phải 5 kg là ít :D. Về tới nhà, lấy ra xếp vào tủ mới biết nhà mình chả có tủ nào xếp vừa, kể cả cái bé cũng là quá to :))))

3 Responses to Nha Trang – Nhớ gì kể nấy

  1. Ô ồ ô, em cũng định hè năm sau đi Nha Trang, lúc đó nhờ chị Bí tư vấn

    hôm nọ em đi Huế – Hội An – Đà Nẵng, chuyến em bay, các bác hàng không thông báo trễ 30′ khi đã trễ 37′, cuối cùng thì trễ 1h50′ mà cũng chả thèm thông báo lại

  2. Híc, mình chưa được đi Nha Trang, quá đau!

  3. TKO says:

    “Mà mình thì còn định đi Nha Trang nhiều lần nữa!”

    Ấn tượng quá tốt về Nha Trang. Cám ơn chị nhé.

Leave a comment